Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 842
Cập nhật lúc: 2024-09-14 16:38:05
Lượt xem: 185
Ánh mắt cuồng nhiệt của người con trai đứng trước mặt làm Trình Dao Dao nhớ lại chuyện xảy ra ở sau núi nửa năm trước.
Sau lưng Trình Dao Dao lạnh lẽo, mặt cô căng cứng, cô nhăn mày nhìn người không bình thường trước mặt.
Hồng Tinh lải nhải niềm yêu thích của mình với Thẩm Kỳ Thu, tốc độ nói của hắn rất nhanh nhưng không có logic, nước bọt muốn phun hết lên mặt Trình Dao Dao. Trình Dao Dao cố nén sự sợ hãi, cô nói: “Cảm ơn… Cảm ơn anh đã thích. Thời gian không còn sớm, tôi đi trước đây.”
Trình Dao Dao nói xong liền quay người lách qua hắn đi ra ngoài.
“Chờ đã!” Hồng Tinh chạy đến trước mặt Trình Dao Dao ngăn cô lại, hắn khẩn trương nói: “Cô không tin tôi thật sự thích cô đúng không? Cô nhìn đi!”
Hồng Tinh lấy một nắm cuống vé từ trong túi ra đưa cho Trình Dao Dao: “Thẩm Kỳ Thu, tôi xem rất nhiều lần rồi, cô nhìn đi. Cô nhìn xem, chỗ này có 28 vé xem phim, rạp chiếu phim nào ở Thượng Hải chiếu phim, tồi đều đi xem…”
Hai cánh tay hắn toàn là vết thương chồng chồng lớp lớp, trên người còn tản ra mùi hôi thối.
Trình Dao Dao suýt nữa hét lên, mặt cô trắng bệch nhìn hắn: “Xin lỗi, tôi còn có hẹn, bây giờ tôi phải đi rồi.”
Trời sinh mặt cô lạnh lùng, nhưng Hồng Tinh lại cảm thấy cô cao ngạo khinh thường hắn.
Bỗng nhiên mặt Hồng Tinh đỏ bừng, gân xanh nổi lên: “Có phải cô xem thường tôi không? Tôi thích cô như thế, vì mua vé xem phim mà tôi tiêu hết tiền nộp học, Thẩm Kỳ Thu, cô khiến tôi rất thất vọng… Cô đừng chạy!”
Trình Dao Dao thừa dịp Hồng Tinh thất thần, cô vội chạy xuống bậc thang. Mưa rào rơi xuống ướt hết quần áo, bước chân của cô cũng chậm dần.
Hồng Tinh hét lên đuổi theo: “Cô đừng chạy! Thẩm Kỳ Thu!”
Trong cơn mưa rào hỗn độn, sân trường quen thuộc trở nên lạ lẫm, đáng sợ. Bụng Trình Dao Dao căng lên, ánh mắt tham lam của người đàn ông phía sau núi xuất và nụ cười ác độc của Trình Nặc Nặc xuất hiện trước mắt cô.
Một cái tay hung hăng nắm chặt cánh tay cô, âm thanh điên cuồng của Hồng Tinh vang lên: “Bắt được cô rồi.”
Trình Dao Dao rét lạnh, cô nhắm chặt mắt kêu to người muốn thấy ngay bây giờ: “Tạ Tam…”
Một cú đ.ấ.m xuyên qua màn mưa, Hồng Tinh hét thảm, bàn tay nắm chặt Trình Dao Dao cũng nhả ra.
Lồng n.g.ự.c ấm áp rắn chắc ngăn cách sự sợ hãi, tiếng nói dịu dàng vang lên: “Em Dao Dao, không sao rồi.”
Trình Dao Dao vùi mặt vào trong n.g.ự.c Tạ Tam, thần kinh căng cứng thả lỏng dần, cô nghẹn ngào gọi: “Tạ Tam…”
“Xin lỗi, anh đến muộn, em Dao Dao sợ rồi.” Tạ Tam vuốt tóc cô.
Một đám nam sinh cũng chạy ra. Mọi người nhìn thấy cảnh này đều hiểu rõ, họ tức giận lên án tên lưu manh, mấy người bạn cùng phòng của Tạ Tam đứng vây quanh bọn họ: “Chị dâu không sao chứ? Xin lỗi chị, vừa rồi anh Tạ giúp em nên đến trễ.”
“Em dâu không sao chứ?”
Khóe mắt Trình Dao Dao đỏ ửng, cô thò đầu ra khỏi n.g.ự.c Tạ Tam, nhóm bạn cùng phòng của Tạ Tam đứng xung quanh, họ đều lo lắng nhìn cô.
Trình Dao Dao tủi thân vùi mặt vào trong n.g.ự.c Tạ Tam, dáng vẻ cực kỳ sợ hãi.
Nhóm thanh niên nhiệt huyết vô cùng tức giận. Đây là bạn gái xinh đẹp như hoa của Tạ Tam, còn là nữ thần trong lòng nam sinh toàn trường. Hôm nay cô lại bị tên lưu manh bắt nạt.
Hồng Tinh ăn phải một đ.ấ.m của Tạ Tam, miệng hắn chảy đầy máu. Hắn vừa đứng lên liền nhìn thấy người trong lòng đang chui vào người Tạ Tam, động tác thân mật không coi ai ra gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-842.html.]
Hai mắt Hồng Tinh đỏ bừng: “Thẩm Ký Thu! Cô… Sao cô có thể không biết xấu hổ như thế hả?”
Nhóm bạn cùng phòng của Tạ Tam lập tức nhấc chân đạp hắn: “Mày muốn c.h.ế.t hả? Dám nói chuyện như thế với chị dâu bọn tao!”
“Tôi là Trình Dao Dao, không phải Thẩm Kỳ Thu. Anh phân rõ hiện thực và phim được không hả?” Trình Dao Dao lấy lại tinh thần, cô mách Tạ Tam: “Người kia bị thần kinh, vừa rồi làm em sợ muốn chết, hắn còn đuổi theo em…”
Tạ Tam ôm chặt cô: “Ừm, dọa em Dao Dao rồi.”
Mấy người bạn của Tạ Tam vây quanh Hồng Tinh, họ nói: “Tạ Tam, cậu đưa chị dâu về đi, thằng ranh này giao cho chúng tôi.”
Tạ Tam nói: “Mọi người đừng ra tay, để tôi.”
Tạ Tam cởi áo sơ mi che cho cô, giọng hắn dịu dàng: “Em Dao Dao, em qua bên kia tránh mưa đi.”
“Anh đừng… đừng gây ra án mạng.” Trình Dao Dao nói nhỏ.
Lồng n.g.ự.c Tạ Tam rung động, hắn cười nhẹ: “Yên tâm đi. Đừng quay đầu lại.”
Trình Dao Dao nghe lời quay lưng đi.
Tạ Tam mặc một cái áo la lỗ ướt sũng, đường con cơ bắp rắn chắc cường tráng.
Hắn bước về phía Hồng Tinh, nước mưa chảy xuống mặt hắn lộ ra sự hung ác, nham hiểm khác hẳn ngày thường.
Hồng Tinh hung dữ đối diện với thân hình cao lớn của Tạ Tam lập tức lê người về phía sau: “Anh… Anh muốn làm gì?”
Mưa to gió lớn, tiếng sấm nổ đùng đùng, thỉnh thoảng có tiếng hét thảm thiết và tiếng đ.ấ.m đá vang lên nhưng bị tiếng mưa át đi hết.
Đám người im lặng đứng nhìn. Không ai có thể đồng tình với hành vi cặn bã bắt nạt con gái của tên lưu manh này.
Đến khi Hồng Tinh bị đánh không sai biệt lắm, bảo vệ trường mới thong dong đến: “Nghe nói nơi này có người giở trò lưu manh?”
Trình Dao Dao đi cùng Tạ Tam đến cục công an khai báo.
Người của cục công an thấy Hồng Tinh thì nói: “Là thằng nhóc này nha!”
Hóa ra Hồng Tinh là sinh viên của trường công nông binh ở Thượng Hải. Tính tình hướng nội, không có tật xấu gì, nhưng đợt trước hắn bắt đầu ăn trộm tiền của bạn cùng phòng ký túc xá, sau đó trốn học nhiều lần. Sau khi người ta tìm thấy đồng hồ của bạn cùng phòng ở trong túi hắn, nhà trường liền đuổi học hắn.
Lúc thấm vấn, Hồng Tinh nhất quyết không nói ra nguyên nhân trộm cướp, bây giờ có thể hiểu rõ mọi chuyện rồi.
Ở niên đại này còn chưa có khái niệm fan cuồng, khi nhìn thấy Hồng Tinh vì một nhân vật trong phim mà làm như vậy, mọi người đều khiếp sợ.
Một người công an trung niên nói: “Dù thích nhân vật trong phim thế nào cũng không thể lẫn lộn với hiện thực được…”
Ông còn chưa nói xong, mấy người công an trẻ tuổi đẩy nhau, họ xấu hổ nói với Trình Dao Dao: “Xin hỏi… cô có thể ký tên cho chúng tôi không?”
Người công an trung niên: “…”
Trình Dao Dao vén mái tóc ướt sũng ra sau tai, gương mặt dính nước mưa cực kỳ xinh đẹp: “Được.”