Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 817
Cập nhật lúc: 2024-09-12 10:09:28
Lượt xem: 172
Trình Dao Dao thò đầu từ phòng bếp ra, gương mặt sáng ngời làm Hoàng Lục hoa cả mắt, cô hung dữ nói: “Mau đi rửa tay đi, chuẩn bị ăn cơm!”
“Đến luôn đây!” Tạ Tam không nói hai lời, hắn xắn tay áo đi rửa tay.
Tam quan của Hoàng Lục vỡ vụn. Anh Tạ trong mắt hắn luôn luôn quyết đoán trong việc buôn bán, bên cạnh còn có một cô gái ở Thượng Hải đẹp như vậy, Tạ Tam tuyệt đối là đàn ông trong đám đàn ông.
Ai ngờ hắn vừa đóng cửa liền giống như con mèo nhỏ, Trình Dao Dao hung dữ với hắn, hắn còn thích thú.
Hoàng Lục hốt hoảng đi theo Tạ Tam ra sân rửa tay rồi đi vào phòng bếp.
Mùi thơm của thức ăn lập tức đánh thức hắn.
Sườn xào chua ngọt, gà rán tỏi, thịt khô xào ớt xanh, đậu hũ Ma Bà, rau xào và canh gà hầm đảng sâm thơm ngào ngạt. Điều đặc biệt nhất là món ăn nào cũng đủ sắc đủ vị, ngay cả rau xanh cũng xào xanh tươi sáng bóng, cả bàn ăn cực kỳ tinh xảo.
Trong lòng Hoàng Lục cảm động. Nhà họ Tạ vì tiếp đãi hắn mà làm nhiều món ăn như vậy. Quán ăn cao cấp nhất ở Thượng Hải cũng không làm được món ăn tinh xảo như vậy!
Tạ Tam thấy Hoàng Lục nhìn mình với ánh mắt đưa tình ẩn ý, cả người liền nổi da gà,
Tạ Tam dọn bát đũa giúp Trình Dao Dao, sau đó bảo Hoàng Lục ngồi xuống.
Bà Tạ cầm bình rượu đế cười hớn hở nói: “Hôm nay có khách, đây là rượu Chiêu ca nhi mang từ Thượng Hải về, hai đứa uống đi.”
Trình Dao Dao buột miệng nói: “Lại uống rượu, hôm qua Tạ Tam vừa uống say xong.”
Nghĩ đến đêm qua, Tạ Tam ho nhẹ.
Bà Tạ trách: “Không phải nhà có khách sao, lại nói hai đứa thi đại học xong rồi, cũng nên ăn mừng!”
Trình Dao Dao khổ không thể nói, mặt cô giận dỗi phình ra như cái trống. Tạ Tam vội vàng nói: “Vậy anh không uống nữa.”
Hoàng Lục vội vàng nói: “Bà nội, cháu cũng không biết uống rượu.”
Bà Tạ cũng không muốn Tạ Tam uống rượu, bà cười hớn hở đổi thành mấy lon nước ngọt: “Vậy chúng ta uống cái này. Cạn ly!”
Uống nước ngọt xong, bà Tạ gắp một miếng gà rán cho Hoàng Lục: “Ăn đi, nhà chúng ta không có nhiều quy củ như vậy đâu.”
Hoàng Lục lập tức ăn miếng gà rán. Vừa cho vào miệng, hắn cảm động chảy nước mắt. Vỏ bên ngoài giòn tan, bên trong nhiều nước tươi ngon, ngay cả thịt vịt nướng Toàn Tụ Đức ở Bắc Kinh cũng không thơm như vậy! Hắn uống thêm một hớp nước ngọt, cả người đều sung sướng!
Lần đầu tiên Hoàng Lục đến nhà Tạ Tam, hắn không phanh lại xe mà vung đũa không ngừng nghỉ. Bà Tạ vui vẻ gắp thức ăn lấy thêm cơm cho hắn, bà nói liên tục: “Ăn nhiều vào, nhìn cháu gầy chưa này, phải cao to như Chiêu ca nhi nhà bà mới tốt!”
Hoàng Lục duỗi thẳng cổ nuốt thịt xuống, hắn giơ ngón tay cái lên: “Bà nội, tay nghề của bà tuyệt quá!”
Tạ Tam lập tức trừng mắt liếc hắn.
Hoàng Lục không hiểu, hắn nghe thấy Trình Dao Dao hừ nhẹ.
Hoàng Lục rất thông minh, hắn lập tức nói: “Hóa ra là chị dâu làm ạ? Anh Tạ thật sự có phúc! Chị dâu vừa xinh đẹp vừa làm đồ ăn ngon!”
Trình Dao Dao gật đầu, bên trong đôi mắt hoa đào không che hết sự đắc ý, cố thấy Tạ Tam mỉm cười nói: “Dao Dao không chỉ nấu ăn ngon, em ấy giỏi mọi thứ!”
Hoàng Lục vỗ đùi: “Đúng vậy! Lúc ở Thượng Hải, ngày nào anh Tạ cũng nhớ thương chị dâu, anh ấy khen chị dâu giống như tiên nữ. Hôm nay em vừa thấy liền biết anh Tạ không nói mạnh miệng chút nào!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-817.html.]
Cái đuôi nhỏ của Trình Dao Dao vểnh lên cao, cô nhìn Tạ Tam: “Anh thật sự khen em như thế sao?”
Da mặt Tạ Tam nóng bỏng, hắn không để lại dấu vết trừng Hoàng Lục.
Bà Tạ cười ha hả: “Được rồi, Tiểu Hoàng, cháu đừng khen con bé nữa. Cái đuôi của con bé sắp vểnh lên trời rồi!”
Lúc này Hoàng Lục mới ngậm miệng, hắc đắc ý uống canh gà. Mùi vị gà mái hầm đảng sâm rất thơm, canh gà trôi xuống dạ dày vừa ấm áp vừa thoải mái.
Cơm nước xong xuôi, Trình Dao Dao và bà Tạ trở về phòng. Hoàng Lục đi theo Tạ Tam ra sân ngồi phơi nắng.
Sân nhỏ yên tĩnh, ánh nắng ấm áp. Hoàng Lục ngồi trên ghế tre, bàn gỗ nhỏ bên cạnh bày biện một bình trà gạo, một đĩa dâu tây tươi mới và một đĩa bánh ngọt. Hoàng Lục ăn no ngồi phịch trên ghế, hắn nhìn mấy con mèo nhỏ chạy tới chạy lui.
Hoàng Lục thở dài: “Anh Tạ, cuộc sống này là cuộc sống thần tiên nha! Nếu được đổi với anh, dù chỉ một ngày em c.h.ế.t cũng nguyện ý!”
Tạ Tam ngồi duỗi thẳng chân gọt tre. Hắn nghe vậy liền quét mắt tới: “Muốn đổi à?”
“…” Lưng Hoàng Lục lạnh lẽo, chữ “Muốn” đến bên miệng lại vội vàng nuốt xuống, hắn cười làm lành: “Em làm gì có cái mệnh đó. Em chỉ muốn đi theo sau anh thôi!”
Tạ Tam lấy một phong thư giới thiệu trong túi ra: “Thư giới thiệu của cậu đây. Đến nhà thứ ba ngõ Bách Hoa ở trong huyện, tôi đã thuê một căn nhà cho cậu rồi, đến đấy sẽ có người liên lạc với cậu.”
“Được.” Hoàng Lục cầm thư giới thiệu nói: “Cảm ơn anh Tạ!”
Tạ Tam nói: “Mấy ngày nay tôi muốn làm ít chuyện. Cậu cứ làm xong việc bên kia đi, tôi sẽ vào huyện tìm cậu sau.”
Hoàng Lục gật đầu. Nói đến việc chính, hắn cũng nghiêm túc hẳn, hắn tìm hiểu thông tin trên thư giới thiệu rồi xách hành lý đi vào huyện.
Chờ hắn đi ra ngoài, Trình Dao Dao liền chạy tới chỗ Tạ Tam: “Tên du côn kia đi rồi à?”
“Không được gọi người ta như thế.” Giọng nói của Tạ Tam mang theo ý cười: “Bà nội nghe thấy lại mắng em.”
Trình Dao Dao nằm sấp trên lưng Tạ Tam, cô lẩm bẩm: “Không gọi trước mặt bà nội mà. Rốt cuộc anh tìm anh ta làm gì vậy?”
Tạ Tam vuốt đầu ngón tay tinh tế của Trình Dao Dao, hắn kiên nhẫn giải thích: “Nhà nước bắt đầu khuyến khích tư nhân phát triển kinh tế. Anh định mở nhà máy.”
Trình Dao Dao giật mình: “Cái gì?”
Bàn tay thô ráp của Tạ Tam vuốt ve tay Trình Dao Dao làm cô ngứa ngáy, hắn nói: “Mấy ngày trước báo chí đăng tin rồi.”
“Sớm vậy sao!” Trình Dao Dao thốt lên.
Tạ Tam híp mắt: “Ừm?”
“Em nói… Nhà nước thật sự khuyến khích tư nhân phát triển kinh tế sao?” Trình Dao Dao lười che giấu, cô vội vàng hỏi vấn đề cô quan tâm.
Trình Dao Dao nhớ rõ năm 1977 khôi phục kỳ thi đại học, năm 1979 cái mũ chụp lên đầu giai cấp địa chủ được xóa bỏ triệt để, năm 1980 kinh tế tư nhân tiến vào giai đoạn phát triển mạnh mẽ.
Nhưng tình hình bây giờ lại phát triển trước thời hạn. Do hiệu ứng cánh bướm của cô làm thay đổi lịch sử hay do Lâm Nhiên Nhiên hoặc người xuyên không nào đó tồn tại ở đây?
Tạ Tam híp mắt nói: “Đúng vậy. Một cái chợ lớn mới xây ở huyện Lâm An đã sửa thành cửa hàng tổng hợp, bên trên định bán chỗ này cho tư nhân.”
Chuyện này không giống chuyện cô biết. Trình Dao Dao cao hứng: “Giá cả thế nào?”
Tạ Tam báo số lượng. Trình Dao Dao ngạc nhiên: “Cũng rẻ quá đi!”