Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 798
Cập nhật lúc: 2024-09-09 15:52:34
Lượt xem: 114
Tạ Tam nhìn thằng vào cô, Trình Dao Dao không dám nhúc nhích, một lúc sau cô nói nhỏ: “…Cũng không phải không được.”
Tạ Tam mỉm cười, hắn biết tâm tư nhỏ của Trình Dao Dao, cô giống như con mèo nhỏ giận dỗi, phải dỗ dành yêu thương mới ngoan ngoãn nghe lời.
“Gâu, gâu!” Chó mập không cam lòng bị vắng vẻ, nó kéo ống quần Tạ Tam kêu to.
Lúc này Trình Dao Dao mới nhớ tới, Cường Cường và Tủng Tủng vẫn ở bên cạnh nhìn hai người đó.
Chó mập kéo ống quần Tạ Tam, nó ngửa đầu nhìn miệng Tạ Tam và Trình Dao Dao, nước miếng chảy tí tách. Nhất định hai người đang ăn đồ ăn ngon, ăn đến mức cao hứng như vậy! Nó cũng muốn ăn! Ống quần của Tạ Tam bị nó kéo dính đầy bùn đất.
Cường Cường đã tránh qua một bên từ sớm, nó nằm trong bụi cỏ phơi nắng rồi ngủ chổng m.ô.n.g lên trời, nó nghe thấy động tĩnh thì vểnh tai lên chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.
“Anh nhìn nấm gà tung em tìm thấy đi.” Cuối cùng Trình Dao Dao cũng nhớ tới việc cáo trạng.
Bụi nấm gà tung ngổn ngang lộn xộn, chó mập lè lưỡi không biết mình làm chuyện xấu gì.
Trình Dao Dao tức giận nói: “Anh nhìn đi! Anh không đi cùng em, Cường Cường và Tủng Tủng đều làm phiền em.”
Giọng nói của cô đáng yêu như trẻ con, không biết do chó mập mèo mập làm phiền cô hay do Tạ Tam không đi cùng cô.
Tạ Tam ngồi xổm chọc vào trán chó mập: “Không được làm em Dao Dao tức giận.”
“Gâu, gâu”, chó mập ngã ngửa ra đất, bốn cái chân đạp loạn.
Trình Dao Dao bật cười.
Ai ngờ Cường Cường bỏ đá xuống giếng, nó nhảy lên người Tủng Tủng. Bây giờ Tủng Tủng mới lớn hơn một tháng, thân hình đã to bằng Cường Cường, nó bị giẫm lên người kêu ríu rít.
Tạ Tam xách Cường Cường lên, chó mập tội nghiệp nằm trên đất, hai mắt nó nhắm lại khóc to.
Trình Dao Dao bóp gương mặt mập mạp của Cường Cường phê bình giáo dục nó, sau đó cô lấy thịt gà khô dỗ Tủng Tủng. Tạ Tam thả hai con lông xù xuống đất, bọn nó lập tức đuổi đánh nhau.
Bụi nấm gà tung hỏng hết rồi. Tạ Tam lấy đất che lại: “Anh biết nơi có nấm gà tung, anh dẫn em đi.”
Trình Dao Dao ngồi xổm trên đất, cô ngửa đầu nhìn hắn: “Có xa không?”
Tạ Tam xoay chuô d.a.o đưa cho Trình Dao Dao: “Gần đây thôi.”
Trình Dao Dao nắm chuôi d.a.o mượn lực đứng lên, cô cảnh giác nói: “Anh đừng dẫn em đến nơi hoang vu không người ở rồi làm chuyện kỳ quái với em…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-798.html.]
Vẻ mặt Tạ Tam kỳ lạ, hắn quay đầu nhìn cô: “Cảm ơn đã nhắc.”
“…” Trình Dao Dao cắn môi, trong lòng chửi mình lắm miệng.
Hai người đi dọc theo rừng tre, thật sự tìm được gà tung. Dưới bụi gà tung có một ổ mối, năm nào cũng sinh trưởng ở một nơi.
Tay Trình Dao Dao nhẹ nhàng linh hoạt, cô không dám kinh động đến ổ mối bên dưới, nếu mối chuyển tổ, nơi này sẽ không mọc nấm gà tung nữa. Cô nhổ từng gốc nấm lên sau đó đặt vào trong giỏ. Nấm gà tung nửa khép nửa mở, đây là thời điểm ngon nhất. Trình Dao Dao hái được gần nửa giỏ, chỗ còn lại đều chưa trưởng thành, phải đợi mấy ngày nữa mới hái tiếp được.
Tạ Tam rất quen thuộc khu rừng này, hắn tìm được thêm hai bụi nấm gà tung. Gà tung là loại nấm có mùi vị ngon nhất, năm ngoái Trình Dao Dao làm dầu gà tung, mọi người trong nhà đều nhớ mãi không quên. Bây giờ trong nhà không thiếu tiền, phiếu dầu có rất nhiều, phần lớn dầu gà tung làm để bán hoặc tặng người khác.
Tạ Tam xách giỏ to tới, hai bụi nấm gà tung chiếm hơn nửa cái giỏ. Tạ Tam ở đây, Trình Dao Dao không hái mấy cây nấm thường nữa, cô chỉ hái mấy loại nấm hiếm thấy như nấm dê, nấm tre, trứng thiên nga.
Trình Dao Dao tìm thấy tổ yến tre ở dưới rễ tre, cô cao hứng lấy d.a.o bổ củi của Tạ Tam chặt xuống. Tạ Tam nói: “Đừng ngồi xổm dưới cây tre, có rắn đấy.”
Vừa nói câu này, hai người đều nhớ lại.
Năm ngoái ở trong rừng tre này, Trình Dao Dao ngồi xổm dưới cây tre, bộ dáng mềm yếu làm loạn lòng Tạ Tam hỗn loạn. Hắn chưa từng nghĩ tới, có một ngày mình có thể lọt vào mắt xanh của cô.
Thực sự may mắn. Hắn vô cùng cảm kích ông trời đã đưa Trình Dao Dao đến trước mặt hắn, có Trình Dao Dao ở đây, nửa đời cực khổ của hắn đều biến mất.
Tạ Tam nhìn cô, hắn còn mở miệng, Trình Dao Dao đã hầm hừ nói: “Năm ngoái anh ném rắn vào người em! Anh còn hung dữ với em!”
Tạ Tam muốn nói lại thôi, hắn giải thích: “Không phải anh muốn ném lên người em, anh chỉ cứu em thôi.”
Trình Dao Dao cố tình gây sự, cô nhào vào n.g.ự.c Tạ Tam: “Anh hù dọa em! Anh còn g.i.ế.c chuột tre ngay trước mặt em nữa!”
Tạ Tam ôm cô: “Không phải em muốn chuột tre sao?”
“Em muốn con sống! Sống!” Hình ảnh Tạ Tam vặn cổ chuột tre hiện lên trước mắt, Trình Dao Dao véo tai Tạ Tam xả giận: “Anh hại em gặp ác mộng nhiều lần!”
Tạ Tam không biết mình có hình tượng như vậy ở trong lòng Trình Dao Dao, hắn vội vàng nói: “Anh bắt một con đền em được không? Bắt sống.”
Trình Dao Dao nói: “Anh buông tha chuột tre đi.”
Bên trong rừng tre, gió thổi nhè nhẹ làm lá tre kêu rì rào. Tạ Tam ôm Trình Dao Dao, hắn hưởng thụ người trong n.g.ự.c đang làm nũng, bản thân lại thấy hơi oan ức. Hắn không ngờ ký ức chôn sâu trong lòng hắn lại mang đến sợ hãi cho Trình Dao Dao như vậy.
Trình Dao Dao cọ vào hõm vai Tạ Tam, cô sẽ không nói cho hắn biết, thanh niên lạnh lùng dọa cô sợ phát khóc lúc đó là anh hùng xuất hiện trong cơn ác mộng bảo vệ cô.