Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 699
Cập nhật lúc: 2024-09-04 10:14:35
Lượt xem: 144
Mùi sữa nhàn nhạt và mùi đường bay xung quanh chóp mũi, chỉ ngửi mùi thôi cũng cảm thấy cả người ấm áp trong trời đêm giá rét. Múc một thìa, sữa đông lạnh lập tức tách ra, một miếng pudding trắng như tuyết lắc lư trên thìa, đầu lưỡi vừa chạm vào liền trơn trượt xuống cổ họng, nước đường quanh quẩn trên đầu lưỡi, sau đó mùi sữa thơm nức.
Mọi người trong phòng bếp vừa ăn pudding nóng hổi vừa nói chuyện phiếm, ánh lửa trong bếp lò nhảy nhót trên mặt tường, đây là thời gian ấm áp hòa hợp nhất.
Cường Cường ăn pudding không thêm đường, cô nghiền nát lòng đỏ trứng gà cho nó. Cường Cường giống như quay lại lúc còn nhỏ, nó ăn dính đầy sữa trên mặt, cái đuôi vui vẻ vỗ xuống đất.
Bà Tạ vừa khen vừa cảm thấy kỳ lạ: “Mùi sữa dê rất nồng, người trong thôn không thích uống. Dao Dao làm cái này không có mùi, còn mềm nữa!”
Trình Dao Dao nói: “Cháu cho lá chè vào để khử mùi.”
Bà Tạ nói: “Bà cũng từng dùng cách này nhưng vẫn có mùi.”
Trình Dao Dao nói tiếp: “Đầu xuân ở khu chăn nuôi trồng rất nhiều thảo dược, mấy con dê kia ăn thảo dược nên không còn mùi nữa.”
Bà Tạ nói: “Vậy phải dùng bao nhiêu thảo dược chứ!”
Tạ Tam và Tạ Phi im lặng ăn pudding, hai người mỉm cười nghe Trình Dao Dao dỗ bà Tạ.
Trình Dao Dao ăn một miếng pudding, cô cười nói: “Cũng không cần phiền toái như vậy. Thực ra mùi tanh ở trên người con dê đực, chỉ cần bảo đảm lúc dê mẹ sinh con không lại gần dê đực, sữa dê sẽ không có mùi nữa.”
“Con gái con đứa không giữ miệng gì cả.” Bà Tạ vỗ Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao tủi thân kêu lên, cô trốn sau lưng Tạ Tam. Bà Tạ bật cười: “Được rồi, ăn xong thì đi tắm rồi đi ngủ đi. Sáng mai Chiêu ca nhi còn phải đi làm đấy.”
Trình Dao Dao vội vàng ăn hết pudding trong bát sau đó đi rửa bát cùng Tạ Phi.
Tạ Tam xách nước vào phòng chứa đồ đổ đầy bồn tắm. Ở nông thôn, buổi tối rửa chân rồi lên giường cũng coi như tắm rửa rồi, vào mùa đông mười ngày nửa tháng mới tắm một lần. Người nhà họ Tạ là người biết chú ý, Tạ Tam đi làm ở ruộng cả ngày về nhất định sẽ tắm rửa.
Nhưng Trình Dao Dao không đi ra ngoài cũng phải tắm mỗi ngày. Cô chuyên môn dùng bồn tắm to, vừa đi vừa về 3,4 lần mới đổ đầy bồn nước nóng. Cô lại sợ tối, lúc nào trời tối Tạ Tam cũng xách nước giúp cô, sau đó còn ở bên ngoài trông giúp cô.
Cô giống như một bông hoa mềm mại quý báu không chịu được một chút uất ức nào, phải chăm sóc tỉ mỉ. Vận mệnh đặt sai chỗ mang cô đến Tạ gia. Tạ Tam được ông trời ban cho trân bảo, sao hắn có thể không nâng niu ở trong tay được?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-699.html.]
Nước tắm nóng hổi cho thêm hai giọt tinh dầu hoa hồng, mùi thơm ngào ngạt và hơi nước làm cả người mềm nhũn. Trình Dao Dao ngâm mình trong nước, cô cảm thấy không thể hưởng điều vui vẻ này một mình được, cô bảo Tạ Tam bắt Cường Cường lại rồi tắm cho nó.
Cường Cường mở to đôi mắt hổ phách sáng ngời, nó nhún chân trước muốn vồ lồng gà. Bỗng nhiên bốn chân bay lên không trung, phần gáy bị nắm chặt xách vào phòng chứa đồ.
Nhìn thấy hơi nước nóng hổi, Cường Cường cảm thấy không ổn. Quả nhiên vừa vào cửa nó lập tức bị ấn vào trong nước nóng.
Cường Cường ghét tắm rửa nhất! Nó bị Tạ Tam đặt trong chậu gỗ lăn lộn, nó vừa giãy dụa vừa phát ra tiếng kêu thảm.
Trình Dao Dao dựa vào bồn tắm, cô duỗi cánh tay trắng nõn ướt sũng ra sau đó nhấn đầu Cường Cường vào trong nước.
Tạ Tam: “Em Dao Dao!”
Cường Cường kêu “meo meo”, bỗng nhiên nó yên tĩnh lại.
Tạ Tam ngừng thở, hắn nhấc cái m.ô.n.g không bị ướt của Cường Cường lên, đầu Cường Cường còn cắm xuống nước.
Nhìn kỹ, Cường Cường đang cúi đầu uống nước tắm ngon lành.
Tạ Tam: “…”
Trình Dao Dao nói: “Nhanh tắm cho nó đi. Mấy ngày chui vào trong lồng gà bẩn muốn chết.”
Tạ Tam nhìn cánh tay đặt xuôi trên bồn tắm của cô, cánh tay Trình Dao Dao nhỏ nhắn gầy không thấy xương, làn da nhẵn mịn, giọt nước chảy lướt qua da thịt xuống đầu ngón tay trơn bóng.
Giống như giọt nước kia chảy từ đầu ngón tay của cô vậy.
Trình Dao Dao thu tay về, cô cầm gáo hồ lồ múc nước đổ lên vai mình, sau đó thuận miệng nói: “Tạ Tam, anh mà nhìn em nữa, em bịt kín mắt anh lại đó.”
Đột nhiên Tạ Tam lấy lại tinh thần, hắn ném ném mấy ý nghĩ vô lý sang một bên, sau đó chuyên tâm tắm rửa cho mèo. Lông Cường Cường ướt sũng, lần đầu tiên không vò ra bọt xà phòng, lần thứ hai mới ra bọt, cẩn thận xoa nắn một lúc lâu, nước đục màu xám và bọt chảy xuống.
Đúng là một con mèo bẩn.