Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 677: Canh cá
Cập nhật lúc: 2024-09-03 14:22:48
Lượt xem: 149
Hàn Nhân cầm ấm trà rót thêm nước cho mình, mùi trà hoa quế nhàn nhạt bay khắp nơi, cô uống một hớp, thấy bộ dáng nghi hoặc không hiểu của Trình Dao Dao và Trương Hiểu Phong thì bật cười.
“Cô tin cô ta mang thai thật sao?”
Trương Hiểu Phong sợ hãi : «Cô nói cô ấy… cô ấy… »
Ở niên đại này, nam nữ chưa lập gia đinh gặp mặt một lần cũng có thể làm báo cáo kết hôn luôn, lời của Hàn Nhân đánh sâu vào tam quan của Trương Hiểu Phong. Trình Dao Dao cũng không kinh ngạc lắm, nghĩ lại lúc Tết thấy Trình Nặc Nặc, dáng người của cô khô gầy như học sinh tiểu học, hoàn toàn không giống dáng vẻ mang thai.
Nhưng bàn tính của hai mẹ con Trình Nặc Nặc hơn phân nửa phải thất bại, nhà họ Thẩm sẽ không để Thẩm Yến ở nông thôn suốt đời vì Thẩm Yến là con một.
…
Thẩm Yến cũng không tin Trình Nặc Nặc mang thai.
« A Yến, rốt cuộc bao giờ anh mới đi làm báo cáo kết hôn ? »
Trong rừng cây, Trình Nặc Nặc vừa nhìn Thẩm Yến vừa xoa bụng mình.
Thẩm Yến chán ghét nhìn bàn tay khô gầy đặt lên bụng của cô, vòng eo bằng phẳng làm gì có chỗ nào giống như mang thai : «Tôi sẽ không kết hôn với cô ! Tôi nói rồi, đừng đến tìm tôi nữa, để người khác tháy sẽ gây ảnh hưởng không tốt. »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-677-canh-ca.html.]
« Đây chính là nguyện vọng của bác trai và bác gái. » Giọng nói của Trình Nặc Nặc nhấn mạnh vào hai chữ « Bác trai », cô nói : «Lúc đầu chúng ta nên kết hôn ở Thượng Hải luôn. »
Thẩm Yến nghe nói như thế thì co quắt mặt, hắn tức giận nói : «Không phải do mẹ cô và cô tự làm tự chịu à ? Lại nói tiếp, tôi còn phải cảm ơn mẹ cô, nếu mẹ cô không làm như thế, nhà tôi cũng không hủy bỏ việc kết hôn này đâu. »
Trình Nặc Nặc cúi thấp đầu, ánh mắt oán hận, cô buồn bã nói : «Em giải thích nhiều lần rồi, sính lễ của em bị người ta ăn cắp trên đường đi. Mẹ em và người nhà mẹ em đến nhà anh đòi tiền, em thật sự không biết gì mà. »
Thẩm Yến xì mũi coi thường : «Trình Nặc Nặc, cô tưởng tôi vẫn còn ngu ngốc như trước sao ? Lúc trước cô giả vờ đáng thương, cô nói với tôi Dao Dao bắt nạt cô như thế nào. Nhưng Dao Dao đã làm gì cô ? Cô nói được không ? »
« Chuyện đó không phải do em nói. » Trình Nặc Nặc thấy hắn thế này thì không nể mặt nữa : « Thẩm Yến, em nói với anh chị Dao Dao bắt nạt em sao ? Em chỉ khóc trước mặt anh, em mềm yếm, anh liền tự mình sắp xếp mọi chuyện, anh cảm thấy chị Dao Dao bắt nạt em, anh nghĩ anh là anh hùng, có thể cứu mọi người.”
Thẩm Yến bị cô đ.â.m một nhát cứng họng.
Trình Nặc Nặc thấy thế thì hết giận, sự căm hận đọng lại đã lâu bây giờ được thoát ra, chất độc đột ngột xuất hiện: “Thẩm Yến, vì sao anh không chọn Trình Dao Dao mà chọn em? Trình Dao Dao xinh đẹp như vậy, có rất nhiều người vây quanh cô ta, người nào cũng có gia thế mạnh hơn anh, anh tự ti! Cho nên anh chọn em vì em khen anh, sùng bái anh, thỏa mãn mộng anh hùng của anh hay sao?”
“Cô… Cô nói bậy! Tôi thật sự từng thích cô…” Sắc mặt Thẩm Yến trắng bệch.
Lúc hắn ở Thượng Hải, hắn còn nghĩ đến việc cưới cô. Chuyện náo loạn đến mức này, nhà học Thẩm đều cam chịu, họ định tìm công việc cho Thẩm Yến và Trình Nặc Nặc để hai người ở lại Thượng Hải.
Nhưng còn chưa xử lý chuyện kết hôn xong thì Ngụy Thục Quyên và người nhà họ Ngụy liên tục tới cửa đòi tiền, họ muốn nhà họ Thẩm tìm việc cho bọn họ. Dựa vào cái bụng của Trình Nặc Nặc, bố Thẩm vẫn nhẫn nhịn, nhưng người làm bố Thẩm thất vọng, đau khổ chính là Trình Nặc Nặc.