Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 675
Cập nhật lúc: 2024-09-03 13:45:16
Lượt xem: 118
Thời tiết vẫn lạnh, Cường Cường rơi vào trong nước được lau khô, hai người không bắt cá nữa mà ôm Cường Cường vội vàng về nhà.
Vừa vào cửa, bà Tạ đã hỏi: “Sao bây giờ Dao Dao mới về, hai người bạn thanh niên trí thức của cháu vừa về rồi.”
Trình Dao Dao hỏi: “Ai vậy ạ?”
“Là Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong. Hai người khách khí quá, còn mang theo bánh ngọt đến, để ở trên bàn đó. » Bà Tạ chỉ vào một hộp bánh ở trên bàn.
Trình Dao Dao cao hứng nói: “Họ quay lại rồi ! »
« Meo ! Meo ! » Cường Cường không chịu được tủi thân, nó nằm trong n.g.ự.c kêu lên.
Trình Dao Dao vỗ đầu: “Ôi, không nói việc này, bà nội lấy khăn lông tới đây đi ạ.”
Lúc này bà Tạ mới chú ý đến Cường Cường trong n.g.ự.c Tạ Tam, nó được áo khoác bọc kín chỉ lộ ra cái đầu vừa ẩm ướt vừa chật vật : « Trời ạ ! Cường Cường làm sao vậy ? Đến đây bà nội xem nào, nhanh nhanh ! »
Bà Tạ vội vàng ôm Cường Cường vào trong ngực, bà cầm khăn lông lau cho nó.
Trình Dao Dao nói: “Nó nhảy xuống sông bắt cá.”
Cường Cường tìm được chỗ dựa, lỗ tai nó cụp xuống, nó kêu meo meo nói với bà Tạ, giọng điệu giống hệt lúc còn bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-675.html.]
Bà Tạ vừa lau vừa nói : «Tủi thân lắm à ? Bà biết, bà biết. Đều do Chiêu ca nhi ! Không nhìn kỹ Cường Cường. »
Tạ Tam vừa thay quần áo sạch đi ra không hiểu gì liền bị trúng một phát đạn. Bà Tạ còn sai hắn : «Chiêu ca nhi, cháu làm thịt con cá Cường Cường bắt đi, tối nay hầm canh cá cho Cường Cường. »
Tạ Tam đành phải mang con cá « Cường Cường bắt » ra sân mổ. Con cá sống qua mùa đông nặng tầm 3,4 cân.
Hắn mọc được một bát to bong bóng cá và trứng cá, Trình Dao Dao vứt ruột cá cho gà ăn : « Con cá này nấu một lần cũng không ăn hết. »
Bà Tạ nói giữ lại nửa con, ngày mai mời Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong đến nhà ăn cơm. Hôm nay hai người mang rất nhiều bánh ngọt tới, không thể để người ta tốn kém được.
Trình Dao Dao và bà Tạ lau lông cho Cường Cường nửa ngày, sau đó ôm nó đến trước bếp lo hong khô, cuối cùng tắm cho Cường Cường thơm ngào ngạt.
Bà Tạ cười nói : «Tắm một lần cũng tốt. Từ lúc Dao Dao đi Tô Châu, nó liền không chịu tắm rửa nữa, thế mà ngày nào cũng nhảy lên giường. »
Cường Cường kêu meo meo, nó chạy đến trước bếp lò ngồi xuống, sau đó ngửa đầu nhìn bà Tạ giống như đang hỏi «Cá bà bảo nấu cho cháu đâu ? »
Bong bóng và trứng cá xào với ớt, mùi thơm làm Cường Cường hít hà. Trình Dao Dao lấy thịt cá nặn thành viên, sau đó nấu một bát canh cá viên trắng nõn, cô cho thêm ít rau thơm và hành lá lên trên, mùi thơm xông thẳng vào mũi. Cường Cường là người có công, nó nhận được một bát canh cá viên không thêm gia vị và một quả trứng gà, nó vùi cả khuôn mặt nhỏ vào trong bát.
Bong bóng và trứng cá xào ớt
Bởi vì Tạ Tam cũng có công cứu Cường Cường, Cường Cường để hắn sờ cái bụng mập mạp của mình, sau đó còn để Tạ Tam ôm một đêm. Ai ngờ buổi tối ngủ, Trình Dao Dao đau lòng Cường Cường hôm nay bị sợ hãi, cô cho nó lên giường cô ngủ, Tạ Tam kiên quyết không cho, Cường Cường lại cào Tạ Phiêu, tình nghĩa ngắn ngủi của hai người rạn nứt lần nữa.
Sáng sớm hôm sau, Trình Dao Dao mời Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân đến nhà làm khách. Mặt Trương Hiểu Phong có thêm chút thịt, vừa nhìn liền biết ăn Tết rất tốt. Sắc mặt Hàn Nhân lại không tốt lắm, cô gầy đi.