Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 672
Cập nhật lúc: 2024-09-03 13:10:33
Lượt xem: 148
Tạ Tam ăn cơm, thỉnh thoảng gắp một miếng thịt gà ăn kèm. Hắn ăn rất ngon, Cường Cường kêu meo meo, nó nhảy lên đùi Tạ Tam, hai chân cào cào, nó ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tạ Tam.
Tạ Tam đang định cho miếng thịt gà vào miệng thì do dự.
Trình Dao Dao ấn đầu Cường Cường xuống, cô nói với Tạ Tam: “Đừng để ý đến nó, ở nhà nó ăn hết một bát gan hấp rồi.”
Cường Cường kêu meo meo lăn lộn, nhưng nó không giãy ra khỏi tay Trình Dao Dao được, nó còn bị Trình Dao Dao chọc mấy cái vào bụng, Cường Cường suốt ngày bắt nạt Tạ Tam nhưng lại yếu ớt, đáng thương trong tay Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao vừa nghịch Cường Cường vừa nhìn về nhà trồng rau trong ruộng: “Thật sự muốn làm nhà trồng rau sao? Nhỡ không trồng được làm sao bây giờ?”
“Đừng lo.” Tạ Tam nói: “Anh thử nghiệm ở nhà, tìm ra được cách thức rồi.”
Trình Dao Dao vẫn không yên lòng. Tạ Tam làm nhà trồng rau không tệ nhưng mảnh đất ở nhà được tưới linh tuyền, rau quả có thể mọc được cũng nhờ một phần công lao của nó. Bây giờ Tạ Tam trồng ở trên đất của đại đội, nhỡ thất bại, hắn phụ trách kiểu gì bây giờ?
Tạ Tam hiểu lo lắng của cô, hắn nói: “Đại đội trưởng cũng nói, mảnh đất đất này coi như thử nghiệm, hạt giống và vật liệu đều do trong đội tự góp, không ghi vào sổ công.”
Lúc này Trình Dao Dao mới thở phào nhẹ nhõm, cô chỉ biết trong 1,2 năm này có một đám thôn dân ở thôn nhỏ nào đó ký khế ước sống chết, họ lén đi đầu trong quá trình sản xuất. Không ngờ đó lại là thôn Điềm Thủy, tử tưởng của các thôn dân lại có thể linh hoạt như vậy.
Trình Dao Dao không biết, Tạ Tam tốn không ít sức thuyết phục đại đội trưởng và bí thư chi bộ. Năm ngoái đại đội được Tạ Tam nhắc nhở mới bảo vệ được lương thực trong trận lũ đó, mùa đông họ lại nghe Tạ Tam nói việc vận chuyển đồ ăn vào tỉnh bán, đại đội kiếm được một số tiền đủ để mọi người trôi qua một năm tốt.
Nhưng họ chưa từng nghe qua loại nhà trồng rau này, cũng chưa từng thấy qua, Tạ Tam cũng không thể cam đoan trồng được rau, vốn đầu tư giai đoạn đầu rất lớn, chỉ riêng việc mua túi nilon và hạt giống cũng là một khoản tiền không nhỏ.
Lâm Đại Phú vẫn còn trẻ, cách suy nghĩ cũng linh hoạt, nhưng bí thư chi bộ là người có bộ óc chết: “Trời lạnh như vậy sao có thể trồng được mấy loại rau củ kia. Tập trung cấy mạ mới là việc đúng đắn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-672.html.]
Tạ Tam nói: “Nhà trồng rau chỉ cần dựng mấy ngày là xong, sẽ không ảnh hưởng đến việc cấy mạ.”
Bí thư chi bộ vẫn không đồng ý: “Trồng nhiều rau xanh như vậy làm gì! Chờ thời tiết ấm áp, rau xanh không ăn hết.”
Tạ Tam nói: “Mạ, phân bón và hạt giống đều cần tiền.”
Bí thư chi bộ lập tức im lặng. Hàng năm trong thôn mua phân bón và mạ đều thiếu nợ. Nếu có thể trồng được nhiều rau xanh, sau đó bán cho các nhà ăn ở trong huyện thì có thể kiếm được số tiền lớn.
Lâm Đại Phú và bí thư chi bộ gọi mấy người chủ chốt trong công xã đến bàn bạc, không ngờ mọi người đều nhất trí thông qua: “Thôn Đập Thượng mở nơi xay bột, thôn Đào Am bán thịt gà cho nhà ăn trong huyện, sao thôn chúng ta không thể làm nhà trồng rau chứ!”
Cứ như vậy, đại đội tự bỏ một khoản tiền ra cho Tạ Tam làm nhà trồng rau.
Trình Dao Dao chạy đến bờ ruộng nhìn nhà trồng rau mới được dựng lên. Đáng tiếc lúc trước cô là đại tiểu thư mềm yếu, cô chỉ thấy nhà trồng rau ở trên TV, cô không có kiến thức dự trữ về nông nghiệp như mấy người xuyên qua khác nên cô không giúp Tạ Tam được.
Trình Dao Dao nghĩ tới sự nhiệt tình của Tạ Tam đối với nhà trồng rau thì âm thầm quyết định, nếu không trồng được, cô sẽ lén thêm linh tuyền vào trong đất.
Trình Dao Dao quay đầu lại thì thấy Cường Cường bò lên cánh tay Tạ Tam, nó đang ngậm một miếng thịt gà trong tay Tạ Tam: “Tạ Tam, anh lại lén cho nó ăn thịt rồi!”
Cường Cường giật mình rơi mất thịt, nó vội vàng ngậm thịt nhấc m.ô.n.g lên chạy mất tăm. Tạ Tam cho nó ăn thịt, con mèo này lại chạy đi mất, hắn còn bị Trình Dao Dao mắng: “Nó béo như vậy đều do anh cho ăn nhiều đấy! Đã nói bao nhiêu lần rồi, không được cho nó ăn, ở nhà anh bị nó đè đầu là phải!”
Tạ Tam nhìn bộ dáng hung dữ của Trình Dao Dao thì rất muốn xoa bóp. Nhưng ở đầu bên kia có rất nhiều người nhìn chằm chằm hai người, hắn chỉ có thể kiềm chế, nghiêm túc nghe mắng.
Cường Cường chạy đi rồi lại nhấc cái chân ngắn chạy về, nó nằm bên người Tạ Tam l.i.ế.m láp miệng, sau đó dùng móng vuốt lau mặt.
Thịt gà ngon quá, ngày mai lại tới tiếp.