Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 622
Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:09:10
Lượt xem: 51
Thím Hoa vung tay lên : « Sớm muốn gì cũng đi thôi ! Nhìn bộ dáng Quan Âm của cô ấy đi, lần đầu tiên tôi thấy người xinh đẹp như vậy, mấy người nói xem, thôn chúng ta có thể giữ được người như thế sao ? Đây là cô gái có thể làm việc sống qua ngày sao ? »
Tạ Phi luôn ngoan ngoãn đứng một bên bỗng nhiên « Hừ » một tiếng, cô đặt ấm trà lên bàn, nước trà b.ắ.n lên áo bông của thím Hoa : «Ôi trời cái đứa nhỏ này, làm tôi giật cả mình! »
Khuôn mặt nhỏ của Tạ Phi tức giận đỏ lên nhưng lại không nói nên lời. Bà Tạ nói với cô : «Tiểu Phi, cháu đi lấy nước nóng cho Dao Dao rửa mặt đi. Con bé nhất định đói bụng rồi, cháu nấu trước một bát chè trứng gà đường phèn cho Dao Dao ăn lót dạ, tý nữa chúng ta mời mọi người ở lại ăn cơm. »
Mấy người mẹ Bằng Bằng vội nói : «Không cần đâu ạ, bác, chúng cháu ngồi một lúc còn phải về nhà mẹ đẻ ăn cơm nữa ! »
Bà Tạ cười nói : «Mọi người đến đây chơi, sao có thể về luôn như vậy được. Tiểu Phi, thịt gà đi ! »
Thím Hoa để ý đám gà béo trong sân lâu rồi, m.ô.n.g bà ta lập tức dính chặt ghế. Mấy người mẹ Bằng Bằng có ánh mắt, mỗi người giữ một bên kéo thím Hoa đi : «Không cần đâu ạ, bác, chúng cháu về bây giờ đây ạ ! »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-622.html.]
«Này ! » Thím Hoa nghĩ đến chỗ tiền làm mai và một con gà trống nhà gái hứa cho thì ồn ào nói : «Bác gái, bác nghĩ kỹ đi, con gái nhà bí thư chi bộ rất tốt ! Hộ khẩu ở trong huyện, con người vừa xinh đẹp vừa giỏi ! Nhà cô ấy chỉ có một cô con gái duy nhất ! Bác nghĩ kỹ đi ! »
Mẹ Bằng Bằng hận không thể bịt miệng bà ta lại, mấy người xô đẩy đi tới cổng thì gặp một người đang đi vào : «Nghĩ cái gì ? »
Thím Hoa tập trung nhìn kỹ, là một thanh niên trẻ tuổi đẹp trai nha. Hắn cầm túi lớn túi nhỏ, áo khoác vắt trên cánh tay, áo len kéo căng nổi lên cơ bắp cường tráng. Thím Hoa cười nheo mắt lại, bà tránh khỏi tay mẹ Bằng Bằng, đi lên nói : «Tạ Tam về rồi à ? Thím nói cháu nghe, con gái nhà bí thư chi bộ ở thôn cháu ý, đây chính là một cô gái xinh đẹp tài giỏi, từ nhỏ hai người đã biết nhau nên cũng hiểu gốc rễ nhau ! »
Đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam nhàn nhạt nhìn qua, sắc mặt mẹ Bằng Bằng và mấy người khác xấu hổ, bà Tạ cũng đau đầu, Tiểu Phi đứng phía sau thở phì phò, cửa phòng phía Tây đóng chặt lại.
«Thế nào ? Nghe rất tốt đúng không?” Thấy Tạ Tam không có phản ứng gì, thím Hoa vui mừng nói: “Bà cháu và nhóm chị dâu tốn không ít sức vì chuyện của cháu đấy, chỉ cần cháu gật đầu, thím lập tức định ngày ra, thanh niên to xác cũng nên lấy vợ rồi!”
Tạ Phi giậm chân tức giận chạy vào phòng Trình Dao Dao. Vừa chạy đến cửa thì suýt đ.â.m vào người Trình Dao Dao: “Chị Dao Dao, chị…”