Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 575
Cập nhật lúc: 2024-09-02 18:24:39
Lượt xem: 62
Bên trong khu thị trường tự do, người đến người đi hỗn loạn, Tạ Tam nắm c.h.ặ.t t.a.y Trình Dao Dao để cô đi sát bên cạnh. Ở nơi như thế này, hai người có thể thả lỏng một chút, họ không cần phải giữ khoảng cách, lo lắng ánh mắt dòm ngó của người xung quanh.
Thỉnh thoảng Trình Dao Dao bị những đồ chơi mới lạ trên sạp hàng hấp dẫn, một lát sau, trong tay Tạ Tam có một đống đồ chơi nhỏ Trình Dao Dao nhìn trúng. Tạ Tam không mua gì cho mình cả, nhưng thỉnh thoảng lại hỏi giá cả hàng hóa.
Tạ Tam chú ý đến các loại mặt hàng như máy nghe nhạc, băng cassette, Trình Dao Dao hỏi: “Anh muốn nghe nhạc sao?”
Tạ Tam lắc đầu, hắn đặt băng Cassette xuống: “Gần đây mấy loại mặt hàng này bán rất chạy.”
Giữa lông mày hắn mang theo sự nghiêm túc và chuyên chú, giống như lúc Cường Cường nhìn đồ ăn kỳ lạ, bộ dáng hiếu kỳ nhưng vẫn không động đậy. Trình Dao Dao mỉm cười, ngón tay lướt qua một loạt băng cassette, sau đó chọn một cái. Về sau loại băng cassette này nổi tiếng là đồ buôn lậu từ vùng Thâm Quyến, Quảng Châu chuyển tới.
Qua một, hai năm nữa, mọi người đi trên đường mặc áo sơ mi hoa, quần ống loe, bọn họ đeo mắt kính đen, trong máy nghe nhạc có một list bài hát tiếng Quảng Đông, đây là phong cách hợp mốt nhất thời đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-575.html.]
Bây giờ, loại băng cassette này rất hiếm thấy. Trình Dao Dao giải thích cho Tạ Tam: “Những chiếc băng cassette này được chuyển tới từ Hồng Kông, người trẻ tuổi thích mua theo trào lưu nhất. Còn máy nghe nhạc này là hàng buôn lậu của Nhật Bản và Thâm Quyến, cái trước giá cao nhưng chất lượng tốt, cái sau rẻ hơn, nguồn tiêu thụ sẽ cao hơn.”
Mặc dù Tạ Tam về sau sẽ trở thành đại lão của giới kinh doanh nhưng bây giờ hắn chỉ là thằng nhóc nông thôn chưa từng tiếp xúc với các loại máy móc, đồ dùng khoa học kỹ thuật mà thôi. Trình Dao Dao không nhịn được xoa đầu Tạ Tam, sau đó kéo hắn đi: “Hôm nào chúng ta đến cửa hàng Hoa Kiều, chỗ đấy có máy nghe nhạc, còn có Tivi màu nữa. Chúng ta mua một cái hàng Nhật Bản về cho bà nội và Tiểu Phi xem.”
Tạ Tam thẳng thắn nói: “Không mua hàng Nhật Bản.”
“Được, được, được.” Trình Dao Dao đổi giọng: “Vậy chúng ta mua hàng trong nước, ủng hộ hàng nội!”
Ở niên đại này hàng trong nước có chất lượng rất tốt, một cái quạt điện có thể dùng mấy chục năm vẫn không gỉ không hỏng, mà giá cá thấp hơn 1/3 so với hàng nhập khẩu. Tinh thần yêu nước của mọi người đều tăng vọt, họ rất tình nguyện ủng hộ hàng nội địa.
Trình Dao Dao thấy Tạ Tam có hứng thú với mấy cái này thì dẫn hắn đi xem mấy gian hàng nữa. Tất cả là máy nghe nhạc nhập từ Thẩm Quyến, ngoài ra còn có đồng hồ điện tử, nó là đồ vật quý hiếm ở niên đại này.
Trình Dao Dao không thích đồng hồ điện tử, nhìn thì mới mẻ nhưng lại nhanh hỏng, cũng không đáng tiền. Cô nói với Tạ Tam: “Máy nghe nhạc và đồng hồ điện tử chỉ là đồ vật nhỏ,Tivi tốt hơn nhiều.”
Tạ Tam lắng nghe: “Em Dao Dao, em biết nhiều thứ thật.”