Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 574
Cập nhật lúc: 2024-09-02 18:24:24
Lượt xem: 60
Trình Dao Dao nói những chỗ ăn ngon chơi vui ở Thượng Hải cho Tạ Tam nghe: “Khu thị trường tự do ở bên kia có đủ mọi thứ. Gần đây đội tra xét không bắt người nữa nên náo nhiệt hẳn lên!”
“Bánh kem ở Lão Đại Xương và Kaisiling đều rất nổi tiếng, chờ lúc nào về sẽ mua một ít bánh cho Tiểu Phi.”
“Anh chưa từng ăn cơm Tây đúng không? Trưa nay chúng ta đến quán Red House ăn đi, vừa rồi em không ăn được mấy miếng, tý nữa đói lắm.”
Tạ Tam mỉm cười nhìn cô: “Vậy trưa nay ăn nhiều vào.”
“Đương nhiên rồi!” Trình Dao Dao kể tên mấy món ăn ở Red House: “Thịt lợn chiên, salad khoai tây nghiền, sốt vang, đây là những món phương Tây đặc sắc nhất ở Thượng Hải, anh ăn qua chưa?”
Tạ Tam lắc đầu: “Nghe nói phải dùng d.a.o nĩa.”
Trình Dao Dao vội nói: “Không sao đâu. Tý nữa em sẽ dạy anh cách dùng d.a.o nĩa. Dù sao cũng không phải cơm Tây chính thức.”
Cô vừa nói vừa ngoắc ngón tay út vào tay Tạ Tam, cảm thấy hơi đau lòng. Có rất nhiều món ăn ngon mà Tạ Tam chưa được ăn, cô sẽ dẫn hắn đi ăn từng món một.
Ngón tay nhỏ của Trình Dao Dao vừa chạm vào liền muốn rút ra, Tạ Tam mượn tay áo khoác che kín, hắn nhéo nhẹ ngón tay mềm mại như không có xương của Trình Dao Dao. Tay hắn thô ráp cọ qua da thịt giống như ma sát ra lửa.
Trình Dao Dao run rẩy, ánh mắt long lanh lườm hắn, cô chạy nhanh về phía trước hai bước tạo khoảng cách với Tạ Tam: “Anh muốn trở thành lưu manh bị bắt lại không hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-574.html.]
Tạ Tam không nhanh không chậm bước theo sau, đôi mắt không chớp nhìn bóng lưng duyên dáng của Trình Dao Dao. Mọi người đi tới đi lui trên đường, lúc đi qua Trình Dao Dao thì kinh ngạc, nhiều người còn cười chào hỏi.
Đây là một nơi rộng lớn hoàn toàn khác thôn Điềm Thủy.
Trình Dao Dao vòng lại huých hắn: “Ngơ ngác cái gì vậy! Đi nhanh lên!”
Trình Dao Dao giống như là hướng dẫn viên du lịch, cô dẫn Tạ Tam đi dạo một vòng khu thị trường tự do. Thật ra đây là lần đầu tiên Trình Dao Dao đến đây, bên trong thị trường tự do có đủ loại hàng hóa đến từ trời nam đất bắc làm Trình Dao Dao hoa hết mắt.
Có người bán mứt quả, quả sơn tra đỏ mọng kẹp nhân gạo nếp bọc đường sáng lấp lánh dưới ánh nắng. Một đám trẻ con đứng vây quanh nhìn mứt quả chảy nước miếng, bọn nhỏ khóc lóc om sòm lăn lộn trên đấy muốn bố mẹ mua cho.
Trình Dao Dao tò mò nhìn thoáng qua, Tạ Tam nhìn cô gái xinh đẹp bên cạnh mình: “Muốn không?”
Trình Dao Dao gật đầu, Tạ Tam lấy tiền đưa cho người bán. Trình Dao Dao tự chọn một xâu mứt quả đẹp nhất, cô cắn một miếng, lớp đường xốp giòn, quả sơn tra chua chua ngọt ngọt, bên trong còn có mùi thơm của gạo nếp, ngon không nói nên lời.
Mọi người nhìn Trình Dao Dao ăn mứt quả như trẻ con thì nở nụ cười. Đám trẻ nhìn Trình Dao Dao với ánh mắt hâm mộ, bọn nó hận không thể đổi bố mẹ mình với Tạ Tam.
Trình Dao Dao có ý xấu lắc lắc xâu mứt quả trước mặt đám trẻ con, cô cố ý khoe khoang.
Tạ Tam nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Nhìn đường đi, đừng chạy lung tung.”