Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 561
Cập nhật lúc: 2024-09-02 17:56:05
Lượt xem: 59
“Đúng, đúng, đúng.” Mẹ Thẩm kéo Thẩm Yến qua nói: “Dao Dao, có phải Thẩm Yến làm con tức giận không? Dì bảo nó nhận lỗi với con!”
“Không phải!” Trình Dao Dao bực bội nói: “Con sẽ không ở cùng anh ta đâu!”
Sắc mặt Thẩm Yến tái nhợt, hắn nói: “Dao Dao, anh biết trước kia anh làm sai một số chuyện chọc em tức giận. Nhưng anh đang cố gắng đền bù, chỉ cần em cho anh cơ hội, anh sẽ để em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới!”
Trình Dao Dao cười khinh: “Anh cũng từng nói lời này với người khác đúng không?”
Trình Dao Dao có ý riêng, cô đ.â.m trúng tử huyệt của Thẩm Yến, sắc mặt hắn thay đổi: “Dao Dao, em…”
Mẹ Thẩm không nhìn nổi nữa, bà nói với Dao Dao: “Dao Dao, con không thích A Yến cũng không thể nói nó như vậy nha!”
Trình Dao Dao tức giận: “Cháu làm sao chứ?”
Trình Chinh kéo Trình Dao Dao qua, ông nói với mẹ Thẩm: “Từ trước đến nay Dao Dao không nói lung tung bao giờ, chỉ sợ giữa con bé và A Yến có chuyện hiểu làm gì đó.”
Cậu Thẩm Yến và những người khác cũng thay nhau hòa giải, tình hình lập tức hỗn loạn, ai cũng tranh nhau nói. Ngụy Thục Quyên vừa lén nhét đồ ăn vào túi vừa ngồi một bên xem kịch.
Bố Thẩm vỗ bàn trầm giọng nói: “Tất cả im lặng ngay!”
Bố Thẩm uy nghiêm làm mọi người yên tĩnh lại. Bố Thẩm nhìn Trình Dao Dao nói: “Dao Dao, trước khi xuống nông thôn cháu và Thẩm Yến đã nói chuyện yêu đương rồi, hai người cùng nhau sinh hoạt ở nông thôn hơn một năm, tình cảm cũng phát triển đến mức nhất định, chuyện tình cảm này có cơ sở rõ ràng! Bây giờ phụ huynh hai bên đồng ý chuyện kết hôn, bỗng nhiên cháu lại nói không đính hôn? Các cháu lấy chuyện kết hôn ra làm trò đùa à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-561.html.]
Giọng nói của bố Thẩm không làm Trình Dao Dao chán ghét, cô thở dài nói: “Bác Thẩm, cháu và Thẩm Yến từ trước đến nay chưa từng yêu nhau.”
Bố Thẩm không tin: “Nhưng cháu vì Thẩm Yến mới xuống nông thôn, chúng ta đều biết chuyện này.”
Trình Dao Dao nhắm mắt lại. Sao mọi người đều biết chuyện nguyên chủ thích Thẩm Yến vậy? Cô nói: “Sau khi cháu xuống nông thôn mới biết rõ, Thẩn Yến và…”
“Thẩm Yến đi cùng cháu.” Tiếng nói khác lạ vang lên.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía cửa ra vào, thân ảnh nhỏ gầy đứng trước cửa phòng bao.
“Đây là ai vậy?” Mọi người chụm đầu vào nói nhỏ, không ai nhận ra cô gái xa lạ này.
Thẩm Yến giống như gặp quỷ, hắn hỏi: “Nặc Nặc, sao em lại tới đây?”
Trình Dao Dao không ngờ Trình Nặc Nặc lại xuất hiện ở đây.
“Đây là… Đây là Nặc Nặc sao?” Trình Chinh không thể tin nhìn Trình Nặc Nặc, trong trí nhớ của ông, mặc dù dáng người con gái nhỏ không đẹp lắm nhưng gương mặt cũng trắng nõn xinh tươi, còn Trình Nặc Nặc bây giờ khác hẳn, bảo cô 30 tuổi cũng có người tin !
Đám người càng ngạc nhiên hơn, dáng người Trình Nặc Nặc nhỏ gầy, lúc trước da trắng mắt ngập nước nhìn còn có mấy phần đáng yêu. Nhưng Trình Nặc Nặc đang đứng đây có làn da khô vàng, đôi mắt buồn bã, tóc khô như cỏ dại cộng thêm vẻ mặt rụt rè làm người ta không cảm thấy đáng yêu mà cảm thấy sợ hãi và đáng thương nhiều hơn.
Trình Nặc Nặc còn cố ý mặc váy và áo khoác của Trình Dao Dao giống như trẻ con mặc trộm quần áo của người lớn vậy. Cô đứng cạnh Trình Dao Dao xinh đẹp động lòng người làm họ cảm thấy nhìn cần mặt cô một chút thôi cũng là sự tàn nhẫn đối với cô.
Ngụy Thục Quyên chạy tới gào to : «Nặc Nặc ! Ôi trời ơi con gái của mẹ, con ở ông thôn chịu nhiều khổ cực lắm đúng không ?! »