Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 470

Cập nhật lúc: 2024-09-02 08:52:08
Lượt xem: 114

Cô giãy dụa mãi vẫn không được, giọng nói tức giận oán trách: “Vừa rồi anh đã… Nơi này bất cứ lúc nào cũng có người đi qua, có phải anh muốn bị bắt không?”

Tạ Tam im lặng nhìn cô, Trình Dao Dao giống như mật đường hòa tan, ý cười ngọt ngào trong đáy mắt tràn ra làm say lòng người. Hắn nghi ngờ: Vì sao bản thân có thể thả cô đi?

“Cảnh quay hôm nay đã tập qua mấy lần rồi?”

“Cái… Cái gì?” Trình Dao Dao có tiến bộ lập tức hiểu rõ ý của Tạ Tam, cô nhướn mày: “Anh ăn dấm à?”

Tạ Tam nắm tay cô, hơi thở trên người nặng nề, kích thích làm Trình Dao Dao hơi sửng sốt. Cô lập tức sợ, phản ứng chậm nửa nhịp: “Không… Không tập qua lần nào, hôm nay là lần đầu tiên…”

Mặt Tạ Tam lạnh hơn: “Nếu anh không đến, anh ta sẽ làm thế với em?”

“Đương nhiên là không rồi!” Lần này Trình Dao Dao không do dự lắc đầu, gương mặt nhỏ nhăn lại: “Không có khả năng! Lúc đầu em định dùng thế thân, anh đến nên em mới đóng.”

“…” Tạ Tam không nói gì, nhưng đôi mắt lại biểu hiện rõ.

Trình Dao Dao bị hắn nhìn chân mềm nhũn. Chuyện trên giường lúc nãy như là mơ, bây giờ hiện lên rõ ràng ở trước mắt. Bên dưới ánh nắng vàng, đỉnh màn rung động, quân phục cứng rắn ma sát trên người…

Trải qua chuyện trên giường, Trình Dao Dao có thể chịu đến bây giờ đã là cực hạn. Đôi mắt cô long lanh nước, cô nhìn chằm chằm vào môi Tạ Tam: “Tạ Tam…”

“Anh đây.” Tạ Tam chạm vào gương mặt nóng bừng của cô, nhưng cũng không thỏa mãn được cô: “Em muốn gì?”

Trình Dao Dao kiễng chân hôn hắn: “Em muốn anh hôn em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-470.html.]

Trong núi giả có một hang động khác, ánh nắng xuyên qua góc trống tiến vào trong, tiếng nước yếu ớt được phóng đại hơn mấy lần vòng quanh động. Lúc này bên ngoài núi giả có người đi qua, cũng không ai nghĩ tới trong động có một màn ướt át như vậy.

Trình Dao Dao vô cùng dính người, cô dựa vào vai Tạ Tam, giống như mèo con đòi ăn: “Không… Không phải như vậy.”

Tạ Tam vuốt tóc cô, không để Trình Dao Dao hôn môi mình: “Không phải muốn hôn sao?”

Trình Dao Dao gấp gáp muốn xù lông, đôi mắt thắng thắn nhìn chằm chằm môi Tạ Tam, cô không sợ gì nữa nói: “Muốn… Muốn hôn kiểu môi lưỡi như kia!”

Hô hấp Tạ Tam nặng nề.

Thời gian trôi qua một tháng một ngày, cuối cùng Trình Dao Dao cũng hút no đủ dương khí. Đầu óc cô choáng váng, đôi môi đỏ bừng. Người bị hút dương khí lại hăng hái, đi đường như gió.

Trình Dao Dao quay về ký túc xá, thay sườn xám dúm dó và tất giấy bị xé nát, cô mặc một cái váy liền và áo khoác màu đỏ. Sau khi cô đến đoàn làm phim, đây là lần đầu tiên cô rực rỡ, tươi đẹp như vậy, có thể thấy tâm tình lúc này rất tốt lúc này.

Trình Dao Dao định lấy một bình dầu cua, dẫn Tạ Tam đến bến đò ăn cơm, nhưng Tạ Tam không muốn cô vất vả: “Buổi chiều còn phải quay phim, nghỉ trưa tốt vào. Muốn ăn gì anh đi mua.”

Tuy nói như thế, hai tay vẫn nắm chặt không nỡ buông ra.

Trình Dao Dao không muốn tách ra với Tạ Tam. Quán cơm gần bến đò nhất cách đoàn phim 1 giờ vừa đi vừa về. Buổi chiều cô còn phải quay phim, chỉ có buổi trưa mới có thể ở cùng Tạ Tam.”

Trình Dao Dao suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên cô cười nói: “Em dẫn anh đến nhà ăn ăn cơm!”

Hôm nay phần lớn người ở đoàn làm phim đến lâm viên Sư Tử quay phim rồi, ông Lý cũng đi theo nấu cơm. Trong nhà ăn trống rỗng, trên cái bàn dài để một rổ củ ấu.

Trình Dao Dao bảo Tạ Tam ngồi chờ, tự mình vào bếp tìm đồ ăn.

Loading...