Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 456
Cập nhật lúc: 2024-09-02 00:15:48
Lượt xem: 44
Một nồi canh cá nấu ớt cay cay thơm ngon, tôm cá được chế biến sạch sẽ, nước canh thấm vào thịt cá, ngay cả xương cá cũng có thể nhai nát, mùi vị cay cay, mọi người ăn đến nỗi đổ đầy mổ hôi.
Đậu hũ nấu gạch cua cũng thơm ngon, bọn họn chưa từng ăn qua món đậu hũ nào ngon như vậy !
Ông Lý được mọi người khen đỏ bừng mặt. Ông làm trong phòng bếp nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên được mọi người khen ngợi như này ! Trình Dao Dao cười không nói, bàn tay nhỏ nhắn bóc vỏ cua.
Nam chính Mạnh Duệ ngồi đối diện Trình Dao Dao, hắn nhìn cô cười nói : « Dao Dao ăn cua sạch quá. »
Lúc ăn cua không tránh khỏi bị bẩn, đặc biệt là người ít khi ăn cua, lúc bóc vỏ làm nát hết thịt bên trong. Mà bộ dáng Trình Dao Dao ăn cua vẫn đẹp mắt, cô dùng một đôi đũa bóc sạch vỏ cua, sau khi ăn xong phần thịt còn có thể ghép vỏ cua lại thành một con cua hoàn chỉnh.
Nghe Mạnh Duệ nói, mọi người quay đầu nhìn Trình Dao Dao, lập tức thấy xấu hổ. Đặc biệt là nữ phụ số hai Lưu Duyệt, thấy Mạnh Duệ khen Trình Dao Dao, trong lòng cô không dễ chịu. Nhưng cô ăn cua dính đầy tay, không thể phản bác lại lời của hắn.
Đám người ăn xong đi rửa hộp cơm, Lưu Duyệt nói thầm với mấy nữ diễn viên khác : « Ăn cua cũng cong cả ngón tay lên, nhìn cô ta điệu chưa kìa ! »
Một cô gái tinh nghịch cười nói : « Cô không cần tức giận với cô ấy, cô ấy có người yêu rồi. »
Lúc Trình Dao Dao đến Tô Châu, đoàn làm phim đều biết chuyện có một nam thanh niên chạy đuổi theo xe lửa.
Tâm tư của Lưu Duyệt bị vạch trần nhưng cô không tức giận, nói : «Tháng này, ngày nào cô ta chạy đến chỗ đạo diễn nhưng không nhận được một cuộc gọi nào cả! »
Mọi người kinh ngạc nói : « Cô nghe ai nói vậy ? »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-456.html.]
Lưu Duyệt đắc ý : «Các cô đừng quan tâm ai nói. »
Đám người nghĩ đến bộ dáng suy sụp gần đây của Trình Dao Dao, nói thầm : «Không thể nào ? Trình Dao Dao bị người ta bỏ rơi ? »
«Bộ dáng tốt thì sao, cuối cùng vẫn bị bỏ rơi đấy thôi?! » Lưu Duyệt nói : « Ngày nào cô ta cũng buồn bực ở ký túc xá, ngoại trừ nịnh bợ đạo diễn và Mạnh Thư, cô ta không để ý đến ai cả. Loại tiểu thư cao ngạo này thì có đối tượng tốt gì. »
Mấy người đang nói, bỗng nhiên phía sau có người hỏi : « Xin hỏi đây có phải là đoàn làm phim « Xa xôi » không ? »
Lưu Duyệt nhìn lại, một thanh niên lạ mặt đứng dưới bóng cây cách đó không xa. Vóc dáng của hắn cao lớn, đeo một cái balo quân đội màu xanh, vẻ mặt mệt mỏi, nhưng đôi mắt lại lại sáng như sao.
Mặt Lưu Duyệt lập tức đỏ bừng, nhịp tim đập loạn. Mấy cô gái khác cũng cô đẩy tôi, tôi đẩy cô, không có ý muốn nói chuyện.
Thanh niên hỏi lại một lần, tiếng nói hơi khàn.
Lưu Duyệt nói : « Đây là đoàn làm phim « Xa xôi ». »
Đôi mắt hẹp dài của người thanh niên lướt qua mặt cô. Lưu Duyệt cảm thấy tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực : « Anh tìm ai ? »
« Tôi tìm Trình Dao Dao. »