Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 446: Trứng gà trộn cơm
Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:45:36
Lượt xem: 50
Lâm Gia Kỳ lâu rồi không thấy đứng trước cổng, trong tay còn cầm một cái túi.
Trình Dao Dao lập tức đóng cửa lại. Lâm Gia Kỳ chống tay lên cửa, hắn nở nụ cười bất đắc dĩ: “Tôi đến chúc Tết.”
Trình Dao Dao trừng mắt nhìn hắn. Lòng Lâm Gia Kỳ rung động, mỗi lần nhìn thấy Trình Dao Dao, hắn đều bị sự xinh đẹp của cô làm rung động.
“Ai vậy?” Tạ Tam thấy Trình Dao Dao muốn đóng cửa thì đi tới bên cạnh cô.
Trình Dao Dao đành phải buông tay ra, cô tức giận nói với Tạ Tam: “Tự mình nhìn đi.”
Tạ Tam mở cửa ra, hắn gật đầu chào Lâm Gia Kỳ. Bà Tạ nhiệt tình tiếp đón: “Gia Kỳ à, mau vào đi. Sao sáng sớm đã đến đây rồi?”
Lâm Gia Kỳ cười nói “Chúc mừng năm mới”, hắn đưa túi đồ cho bà: “Cháu mới từ huyện về nên tới chúc Tết bà luôn. Đây là trà khô ở trong huyện, đơn vị mới phát ạ.”
“Đứa nhỏ này, đơn vị phát đồ tốt phải mang về nhà chứ.” Bà Tạ nói vài câu khách sáo.
(Trà khô: Đây là một loại sản phẩm cao cấp làm từ đậu nành. Nó còn được gọi là đậu phụ khô, trà khô được làm từ hạt đậu nành được chọn lọc tốt nhất, cam thảo và mười mấy loại nguyên liệu tự nhiên. Trà khô màu nâu đậm, có tính dẻo, để được lâu.)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-446-trung-ga-tron-com.html.]
Lâm Gia Kỳ cười. Tóc hắn cắt ngắn lộ ra gương mặt đẹp trai sáng ngời, tư thế hiên ngang của người lính làm người lớn tuổi thích. Cường Cường cũng chạy đến cạnh chân hắn ngửi tới ngửi lui, nó giơ móng vuốt kéo dây giày của hắn.
Bà Tạ mời Lâm Gia Kỳ vào nhà ăn cơm: “Cháu vừa từ huyện về, nhất định chưa ăn cơm đúng không? Mau vào ăn cơm đi.”
Lâm Gia Kỳ không vào nhà, hắn nhìn Trình Dao Dao. Trình Dao Dao cúi đầu gọi Cường Cường, Cường Cường lập tức nhấc chân ngắn chạy theo sau Trình Dao Dao.
Lâm Gia Kỳ cười nói với bà Tạ: “Không cần đâu ạ, cháu có một chút chuyện muốn nói với Tạ Tam.”
Bà Tạ nói: “Được rồi. Lúc nào lại đến chơi nha.”
Lâm Gia Kỳ cười đáp ứng, Tạ Tam và Lâm Gia Kỳ đi ra ngoài cổng, không biết hai người nói chuyện gì.
Bà Tạ đặt trà khô lên bàn, bà chọc trán Trình Dao Dao: “Đứa nhỏ này, Gia Kỳ đến chúc Tết, sao cháu không để ý tới người ta?”
“Cháu không để ý đến anh ta bao giờ, là anh ta không đi vào đó chứ.” Trình Dao Dao ngụy biện nói.
Bà Tạ nói: “Về sau không được như vậy nữa. May mà Lâm Gia Kỳ hiểu chuyện hào phóng, không so đo với cháu.”
Lâm Gia Kỳ là người hiểu chuyện, hắn nhất định biết chuyện Tạ gia nói giúp Lâm Lộ Lộ. Hắn mang quà tặng đến cửa vừa muốn cảm ơn vừa nói cho người trong thôn biết, nhà bí thư chi bộ và người nhà họ Tạ không vì việc này mà ghét nhau.
Trình Dao Dao bị bà Tạ nói một trận, cô ngoan ngoãn gật đầu: “Cháu biết rồi.” Thực ra cô cũng không ghét Lâm Gia Kỳ, Lâm Gia Kỳ từng cứu Tạ Tam đấy.
Tạ Phi ngồi bên cạnh cười xấu xa: “Người làm mai với anh trai là Lâm Lộ Lộ, chị Dao Dao ghét cả anh trai của cô ấy luôn.”