Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 445
Cập nhật lúc: 2024-09-01 23:45:46
Lượt xem: 54
Ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ mái nhà chiếu vào giường lớn trong căn phòng. Tạ Tam nằm ngửa, cánh tay rắn chắc màu lúa mì để trên chăn. Trời lạnh như vậy mà hắn vẫn cởi trần, ngủ nóng hầm hập.
Trong phòng Tạ Tam tràn ngập mùi da thú và dược liệu, còn có mùi đặc thù của Tạ Tam tạo thành một mùi hương nam tính thuần khiết bao vây cô lại.
Trình Dao Dao hơi mắc cỡ. Mặc dù Tạ Tam vào phòng cô thoải mái tự tại, nhưng đây là lần đâu tiên cô tỉnh táo đi vào phòng Tạ Tam.
Cô nhỏ giọng gọi: “Tạ Tam.”
Hô hấp của Tạ Tam đều đều, không có phản ứng. Trình Dao Dao thở phào một cái. Đúng lúc hắn ngủ, cô có thể hút dương khí no đủ, cô chạy về phòng trước khi hắn dậy là được, tuyệt vời.
Trình Dao Dao nghĩ như vậy, cởi dép bò lên giường. Cô tận lực di chuyển nhẹ nhàng, nhưng vừa mới nằm xuống, ván giường phát ra tiếng kêu cọt kẹt, Tạ Tam động nhẹ dọa cô không dám nhúc nhích.
Trong đêm rất lạnh, Trình Dao Dao chỉ mặc đồ ngủ, một lát sau lạnh cóng cả người. Cô cẩn thận xoay người, vén góc chăn lên đắp. Nhưng tay Tạ Tam đè chăn lại giống như kìm sắt. Cô giật nhẹ cũng không thấy nhúc nhích được chút nên lập tức từ bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-445.html.]
Trình Dao Dao lười nhác muốn cử động tiếp, nhưng sợ đánh thức Tạ Tam, cô đành phải co người nằm cuộn tròn bên cạnh hắn. Một tay Tạ Tam đặt bên người. Trình Dao Dao nhẹ nhàng duỗi ngón tay nhỏ móc ngón tay Tạ Tam lại với nhau. Hơi thở thuộc về Tạ Tam truyền tới liên tục làm người cô ấm áp hơn.
Đêm nay phải tích lũy thật nhiều dương khí, nếu không đến đoàn làm phim cô phải làm thế nào… Trình Dao Dao mơ màng ngủ thiếp đi.
Trong mơ, sư tử lớn ôm cô. Thân thể lạnh buốt được bao bọc trở nên ấm áp hơn, cô tìm tư thế thoải mái nhất vùi vào n.g.ự.c sư tử. Dương khí liên tục truyền vào cơ thể, cô vô thức thở dài, ngón chân thoải mái cuộn lại.
Huyện Lâm An là một huyện nhỏ, xe lửa đi từ Vân Thành sẽ dừng một lát ở huyện Lâm An. Hai bên đường ray ở nhà ga có những bụi cây nhỏ và cỏ lau, bây giờ là cuối thu, cỏ lau màu trắng bay lượn theo gió.
Mỗi khi xe lửa nhả khói kêu ầm ầm dừng lại, thôn dân ở phụ cận sẽ mang rổ hoặc chậu gỗ nhỏ chạy đến cạnh cửa sổ xe lửa như ong vỡ tổ, mời chào hành khách ngồi trên xe: “Trứng gà luộc nước chè, một mao một suất!”, “Đậu phộng ngũ vị hương, đậu tương luộc!”, “Củ ấu tươi mới, dưa vàng đây!”
Lộ trình đường dài trên xe lửa vừa lâu vừa nhàm chán, phần lớn mọi người sẽ lấy một mao tiền mua ít hạt dưa hoặc củ ấu, có thể ăn dọc đường đi. Có khi đội kiểm tra sẽ đến bắt người, các thôn dân quen đường quen nẻo thu rổ lại chạy tán loạn vào trong dòng người, đội kiểm tra đành bó tay.
Hôm nay thời tiết rất tốt, cỏ lau bị hong khô tản ra mùi thơm dễ ngửi. Buổi sáng có rất ít người đi tàu hỏa nên tàu chỉ dừng lại ở trạm nửa tiếng. Các nhân viên xách đồ và thiết bị của hành khác lên xe lửa, Trần Dũng và các cán bộ ở nhà văn hóa đang chào tạm biệt đạo diễn Vinh.