Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 437

Cập nhật lúc: 2024-09-01 23:42:06
Lượt xem: 57

Thịt khô xào ớt xanh, tôm hùm chua cay, trứng xào cà chua, dưa muối xào, cá hấp, còn có một đĩa củ sen nhồi gạo nếp tưới nước đường đỏ rực.

 

 

 

Tạ Tam thấy Trình Dao Dao, giúp cô kéo ghế ra, sau đó còn bị cô trừng mắt giận dữ.

Tạ Phi ôm một cái bình nhỏ đến, sau đó mở nắp bình ra, cười nói : « Đây là rượu nho chị Dao Dao ủ lần trước, còn dư lại một bình này. »

Trình Dao Dao kinh ngạc nói : «Hôm nay cho cháu uống rượu ạ ? »

Bà Tạ ấn cô ngồi xuống : « Dao Dao của chúng ta đi đóng phim, đây là chuyện lớn, tất nhiên phải chúc mừng. Tối nay cho các cháu uống một ít, Tiểu Phi cũng được uống 1 chén. »

Tạ Phi nghe xong kích động suýt nữa đổ cả rượu. Rượu nho màu đỏ tím chậm rãi rót vào chén, màu sắc phát sáng dưới ánh đèn.

Trình Dao Dao không kịp đợi cầm chén lên, hít hà. Đây là nho dại hái vào mùa hè, cho thêm đường cát vào ủ, mặc dù mùi thơm kém hơn rượu quý ủ lâu năm nhưng cũng hương thơm nhàn nhạt đặc thù.

Bà Tạ cũng cầm chén lên, cười nói : «Dao Dao đi đóng phim là chuyện rất vinh dự. Dao Dao đến đoàn làm phim, nhất định phải chăm chỉ, cố gắng đóng phim, không thể đùa nghịch như lúc còn ở trong nhà. Cũng không được làm mất sự tín nhiệm của đạo diễn và mọi người. »

« Cháu hiểu rồi. » Trình Dao Dao nghiêm túc cam đoan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-437.html.]

Tạ Phi kích động nói: “Em… Em cũng chúc chị Dao Dao trở thành ngôi sao lớn như Trương Tuyết Linh!”

Trình Dao Dao nâng cằm nhỏ: “Chị đã muốn làm thì phải làm rạng rỡ hơn cô ấy!”

Bà Tạ nói: “Cháu vừa mới đáp ứng bà xong, bây giờ lại lên mặt rồi?”

Trình Dao Dao không thể làm gì khác hơn, đành nói: “Cháu chỉ nói đùa thôi ạ. Cháu không muốn làm ngôi sao đâu.”

Tạ Phi và Trình Dao Dao nhìn nhau cười trộm.

Tạ Tam vẫn nhìn rượu nho trong chén, im lặng giống như bức tượng điêu khắc. Bà Tạ đá hắn một phát, cười nói: “Chiêu ca nhi, cháu cũng nói một câu với Dao Dao đi.”

Trình Dao Dao giả vờ quay đầu sang hướng khác, lỗ tai lặng lẽ dựng thẳng lên.

Tạ Tam cầm chén rượu lên, im lặng một lúc, nói: “Thuận buồm xuôi gió.”

Lạnh nhạt nói một câu làm lòng Trình Dao Dao nguội lạnh, nụ cười nhỏ trên mặt dần biến mất.

Bà Tạ vội vàng nói: “Thuận buồm xuôi gió, thuận buồm xuôi gió! Nào, chúng ta cạn chén, chúc Dao Dao thuận buồm xuôi gió, bình an?”

Bốn chén rượu chạm vào nhau phát ra tiếng vang lanh lảnh, rượu lắc lư trong chén, sóng nước lấp loáng. Trình Dao Dao cầm chén rượu lên uống một ngụm, mùi hương ngọt ngào, thoang thoảng mùi đặc hữu của nho dại.

Tạ Phi và bà Tạ cũng uống một ngụm, lần đầu tiên Tạ Phi uống rượu, mùi vị chát chát nhăn cả mặt, đây là rượu sao? Không giống trong tưởng tượng của cô, có gì ngon mà uống? Cô ngẩng đầu, thấy anh trai ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, sắc mặt không thay đổi, rót thêm một chén nữa.

Tạ Phi sùng bái nhìn anh trai cô.

Loading...