Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 372
Cập nhật lúc: 2024-09-01 10:33:16
Lượt xem: 61
Trình Dao Dao cười nói với Lâm Vương thị: “Tôi có một vấn đề muốn hỏi bà, bà bắt cháu gái hơn nửa đêm đến thôn bên tặng đồ là có ý gì ? Còn có tên Triệu Hải kia, vừa rồi chính miệng hắn nói đợi cả đêm ở rừng cây nhỏ, là ai bảo hắn đợi ? »
Đám người nói sôi nổi : « Nhất định là bà Lâm nói ! »
« Đồ không có lương tâm ! »
« Con trai lớn vừa mới qua đời, bà không sợ gặp báo ứng sao ? »
Trình Dao Dao yếu ớt bổ sung một câu: “Hôm nay là Tết Trung Nguyên nha ~”
Mắt Lâm Vương thị chuyển loạn, bỗng nhiên trợn trắng mắt ngã về sau. Lưu Mẫn vội vàng kêu lên : « Mẹ, mẹ làm sao vậy ? Con đưa mẹ về ! »
Trương Ái Hoa nhếch miệng xem náo nhiệt, nhìn trái nhìn phải mới phản ứng kịp, nhanh chóng chạy tới một bên đỡ Lâm Vương thị, bàn tay lớn thô ráp nắm chặt suýt nữa làm bộ xương già của Lâm Vương thị tan ra thành từng mảnh, cả nhà xám xịt chạy đi.
Trình Nặc Nặc theo sát phía sau, muốn đυ.c nước béo cò chạy theo, Trương Hiểu Phong sớm chặn trước mặt cô, cao giọng nói : « Chuyện của cô còn chưa xong đâu. »
Trình Nặc Nặc gượng cười : « Nhóm trưởng, tôi không hiểu ý của cô. »
Ánh mắt Trương Hiểu Phong hứng thú nhìn cô, nửa ngày mới nói : « Ngoài chuyện cô oan uổng người khác thì còn có thể là chuyện gì ? »
Trình Nặc Nặc đảo mắt không biết đang suy nghĩ gì, Trình Dao Dao nói : « Trình Nặc Nặc, không phải cô nói Lâm Nhiên Nhiên cả đêm không về nhà sao ? Bây giờ có gì muốn nói không ? »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-372.html.]
Trình Nặc Nặc không hổ là Bạch Liên Hoa từng trải, trong chớp mắt đã bình tĩnh lại, vô tội nói : «Tôi ngủ say như chết, thực sự không nghe thấy tiếng Nhiên Nhiên gọi cửa bên ngoài, thấy em ấy cả đêm không về, tôi chỉ nói sự thật thôi. Chị thật sự không muốn oan uổng em, Nhiên Nhiên em phải tin chị… »
Lâm Nhiên Nhiên lau nước mắt trên mặt, không nói gì tránh tay Trình Nặc Nặc.
Trình Nặc Nặc lại nói với Trình Dao Dao : « Chị Dao Dao, may mà có chị làm rõ mọi chuyện, bằng không Nhiên Nhiên sẽ phải chịu oan uổng rồi. Ai có thể nghĩ muộn như vậy mà chị còn ở bên ngoài ? »
Lời nói này làm đám người ồn ào nhìn Trình Dao Dao. Trình Dao Dao và Tạ Tam nửa đêm mới về cũng không khác chuyện Lâm Nhiên Nhiên và Triệu Hải là bao. Trình Dao Dao là ai? Là thanh niên trí thức từ trong thành phố đến, mấy trăm năm trên thôn Điềm Thủy chưa từng có một cô gái nào xinh đẹp như vậy.
Từ lúc Trình Dao Dao đến thôn, rất nhiều người thèm cô chảy cả nước dãi, trong mơ cũng muốn hái bông hoa lạnh lùng cao ngạo này xuống. Bây giờ người ta nói với bọn họ, Trình Dao Dao và Tạ Tam ở chung một chỗ ? Tạ Tam chính là đồ chó con nhà địa chủ ! Ngay cả Cẩu Đản Nhi chơi bời lêu lổng cũng có thành phần tốt hơn hắn !
Ngay lập tức có người nói : « Đêm hôm khuya khoắt, thanh niên trí thức Trình và Tạ Tam ra ngoài làm gì vậy ! »
« Triệu Hải nói nghe thấy giọng nói của con gái, không phải là… »
« Các người đừng nói linh tinh ! » Nhóm thanh niên trí thức ồn ào với bọn họ nhưng không ép được đám người.
Tạ Tam khẽ động, Trình Dao Dao nói : « Để em. »
Tạ Tam khẽ lắc đầu, trong ánh mắt chứa đầy lo lắng. Trình Dao Dao cười tươi trong sáng, nói lại lần nữa : « Anh yên tâm. »