Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 356
Cập nhật lúc: 2024-09-01 09:03:46
Lượt xem: 170
Tạ Tam không sợ hãi, cất mấy tờ giấy nháp nhăm nhúm ghi đề bài, đưa hai cái bút chì và nửa quyển vở cho Lý Hạng Minh: “Hôm nay là 14/7, ngày mai là rằm, cháu sẽ không đến.”
Lý Hạng Minh duỗi người nằm trên đống cỏ: “Đi đi, đi đi, trong bụng không có gì ăn, bác phải ngủ.”
Trình Dao Dao ôm dê con không nỡ buông tay: “Bây giờ đi sao? Em vẫn muốn ôm Tiểu Dương.”
Còn đặt biệt danh. Tạ Tam nhìn con dê nhỏ làm nũng trong n.g.ự.c Trình Dao Dao, dê nhỏ còn lè lưỡi với hắn, Tạ Tam đột nhiên cảm thấy nó đang khıêυ khí©h mình.
Tạ Tam nói: “Trời tối rồi. Ngày mai là rằm, bà nội không cho chúng ta ở bên ngoài quá lâu. Đợi mấy ngày nữa anh dẫn em tới.”
Trình Dao Dao lẩm bẩm nói: “Chúng ta không thể mang Tiểu Dương về sao?”
Lý Hạng Minh cười nói: “Bác rất muốn cho cháu mang nó về. Vật nhỏ này ầm ĩ gần chết, nửa đêm chạy quanh người chúng ta, hôm trước còn tưởng tóc lão Dương là cỏ nhai ăn.”
Tạ Tam nói với Lý Minh Hạo: “Vắt ít sữa dê.”
Lý Hạng Minh cười nói: “Mua sữa dê à? Mùi sữa dê hơi tanh, lần trước vợ bí thư chi bộ mua một bình mang về, kết quả tráu trai bà ấy không uống một ngụm nào, đổ hết đi.”
Lúc này Trình Dao Dao mới nhớ tới chuyện chính: “Đúng rồi, mua nhiều chút, em có biện pháp nấu dữa dê uống ngon.”
Dê mẹ chỉ sinh được một con dê nhỏ, rất nhiều sữa, sữa dê lại tanh, không ai thích uống, một mao tiền có thể mua được một bình sữa dê lớn. Lý Hạng Minh rửa tay, vắt một bình sữa dê.
Dê nhỏ thấy đồ ăn của mình bị cướp, tình cảm với Trình Dao Dao lập tức vỡ tan, kêu be be đuổi theo bình sữa dê, còn húc đầu vào chân Tạ Tam. Tạ Chiểu để bình sữa vào trong giỏ xách, bảo vệ Trình Dao Dao: “Đi thôi.”
Trình Dao Dao tức giận: “Chị sẽ không mang rau xanh cho em nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-356.html.]
Lý Hạng Minh cười to, ôm con dê nhỏ: “Tính tính vật nhỏ rất lớn, hai người đi nhanh lên.”
Trình Dao Dao và Tạ Tam rời đi. Lý Hạng Minh sờ lông dê nhỏ, thở dài nói: “Được rồi, mày vừa có người cho ăn rau xanh, vừa có sữa uống, tao còn đang đói đây.”
Dê nhỏ giãy dụa nhảy xuống đất, vây quanh cà chua trên đất. Bây giờ Lý Hạng Minh mới thấy nửa giỏ cà chua và dưa chuột Trình Dao Dao mang đến chất thành một đống để trên đất, bên trên cùng còn có một cái bọc giấy. Lý Hạng Minh mở ra xem, là một cái bánh bột ngô kẹp dưa muối, còn ngửi thấy mùi mỡ heo ở trên bánh.
Lý Hạng Minh vội giấu kỹ bánh bột ngô, mang cà chua và dưa chuột vào sân rửa sạch. Đúng lúc mấy người cùng hội cùng thuyền trở về, thấy một đống củ quả đều kinh ngạc nói: “Chị dâu nhà ai có lòng tốt mang đồ tới cho chúng ta rồi?”
Lý Hạng Minh cười ha ha, hào phóng mời khách: “Hôm nay chúng ta ăn rằm thật tốt!”
“Được được được.” Mấy phần tử trí thức tìm niềm vui trong đau khổ, cười nói: “Tôi còn giấu nửa bình rượu, lấy hết ra cùng vui!”
Trình Dao Dao và Tạ Tam ra khỏi chuồng bò, đi về hướng trong thôn. Trời đã tối om, hai bên rìa rừng đen thui, giống như có vô số ánh mắt đang dòm ngó.
Bây giờ Trình Dao Dao mới nhớ lời dặn dò của bà Tạ: “15/7 cổng ma quỷ mở ra, nhất định không được ở bên ngoài quá muộn.”
Trình Dao Dao nuố t nước miếng, không sợ! Một làn gió gào thét thổi qua, hai bên rừng vang lên tiếng xào xạc, Trình Dao Dao lập tức dán chặt vào người Tạ Tam.
Tạ Tam nắm tay cô.
Dũng khí của Trình Dao Dao khôi phục được một chút, lôi kéo tay hắn nói: “Sao lại tối như vậy.”
Tạ Tam im lặng nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Ngày của ma quỷ đến rồi.”
“Em không sợ đâu!” Trình Dao Dao tức giận nói, khóe mắt bỗng nhiên thấy một thân ảnh màu trắng bay ra từ trong rừng, lập tức hét lên.