Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 341: Giáo dục tình yêu
Cập nhật lúc: 2024-09-01 00:00:22
Lượt xem: 4
Cửa được chốt lại từ bên trong. Tạ Tam xoay người, đứng ở cửa nhìn cô, bên trong đôi mắt sâu xa cuồn cuộn ánh sáng u ám khó hiểu.
Tạ Tam đứng ngược sáng, Trình Dao Dao không thấy rõ ánh mắt của hắn, xoay người vòng quanh chăn, vẫn nằm đấy: “Sao anh lại cài chốt cửa?”
Tạ Tam nói: “Bắt mèo.”
“Mèo ở đâu?” Tinh thần Trình Dao Dao lập tức tỉnh táo, nhìn trái nhìn phải: “Trong phòng chỉ có em nha…”
Tạ Tam cười nhẹ một tiếng. Giọng nói của hắn mang theo cảm xúc kiên định, lạnh lẽo, trầm thấp, giống như gõ vào lòng người.
Trình Dao Dao còn chưa dứt lời, hiểu rõ rồi.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt truyền từ xương cốt tới, trên làn da trắng nõn của Trình Dao Dao nổi đầy da gà, trực tiếp nói cho cô: Nguy hiểm.
Trình Dao Dao còn chưa kịp phân biệt cảm giác nguy hiểm mãnh liệt kia đến từ đâu, chỉ thấy Tạ Tam đi đến trước bàn sách, rút cái thước dạy học trong ống đựng bút ra.
Cây tre kia màu xanh, ước chừng to bằng ngón tay của Trình Dao Dao, được mài vô cùng bóng loáng. Lúc Trình Dao Dao dạy Tạ Tam học, dùng cái thước này đánh hắn, còn đặt tên là “Giáo dục tình yêu”. Bây giờ cây tre này rơi vào tay Tạ Tam, hắn cảm thấy hứng thú, đánh giá cái thước dạy học trong tay, bình thường Trình Dao Dao quơ thước dạy học đánh tay của hắn, bộ dáng nhỏ oai phong đắc ý, khác hoàn toàn bộ dáng bây giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-341-giao-duc-tinh-yeu.html.]
Trình Dao Dao vén chăn nhảy dựng lên, kêu to: “Nó là thước dạy học của em! Anh để xuống!”
Tạ Tam nắm chặt cây tre quơ quơ, cây tre vang lên vô cùng sắc bén, hắn nhìn Trình Dao Dao: “Em không ngoan, phải dạy dỗ.”
“Em… Em…” Trình Dao Dao xù lông lên, tức giận nói: “Không cho anh dùng thước đánh em!”
“Là em nói, không học giỏi thì phải đánh.” Tạ Tam chân thành nói với cô: “Tối hôm qua học bài em đánh anh 7 lần. Hôm trước em đánh anh 11 lần, ba hôm trước …”
Còi báo động trong lòng Trình Dao Dao vang lên. Tên đàn ông thối, quả nhiên có sổ ghi chép nhỏ, ngay cả việc mình đánh hắn mấy lần cũng nhớ rõ!
Nhưng Trình Dao Dao không chịu nổi việc bị đánh. Cây tre kia quất vào tay Tạ Tam cũng có thể lưu lại dấu, nếu quất vào người mình, vậy chẳng phải đau c.h.ế.t cô? Trình Dao Dao vội la lên: “Đó là do anh lên lớp không chú ý nên em mới đánh anh! Anh… Anh dám đánh em thử xem!”
Tạ Tam thế mà đồng ý gật đầu: “Thử một chút?”
Trình Dao Dao giẫm chân: “Em phải mách bà nội.”
Tạ Tam nói: “Em mách đi.”
Trình Dao Dao nhìn cái cửa bị đóng phía sau Tạ Tam, đôi mắt hoa đào gấp gáp nháy mấy lần, lúc này mới nhớ tới bà Tạ và Tạ Phi ra ngoài rồi. Cô vội vàng kêu lên: “Khó trách không cho em đi chợ, anh đã tính toán trước rồi!”