Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 334: Tiền đặt cược
Cập nhật lúc: 2024-08-31 23:57:12
Lượt xem: 84
Trong phòng yên tĩnh, Tạ Tam ngồi bên giường, Trình Dao Dao không biết từ lúc nào nằm gối đầu lên đùi hắn, tay còn nắm chặt vạt áo hắn không chịu buông ra. Tạ Tam không nỡ đánh thức cô, đành phải cầm sách tiếng anh im lặng đọc.
Trong mấy môn học, tiếng Anh hoàn toàn xa lạ với Tạ Tam. Trình Dao Dao dạy cho hắn 26 chữ cái tiếng Anh và một số từ đơn giản, hắn đọc thầm không ra tiếng, dựa vào trí nhớ nhớ kỹ những chữ này trong đầu.
“Phải đọc ra tiếng.” Trình Dao Dao bất ngờ lên tiếng.
Tạ Tam rời bỏ sách ra cúi đầu nhìn, không biết Trình Dao Dao tỉnh lúc nào, đôi mắt hoa đào đầy nước nhìn hắn, cười nhạo hắn: “Tiếng Anh câm điếc.”
Tạ Tam sờ bóp chóp mũi cô: “Tỉnh dậy thì đọc sách.”
“Hừ, anh đánh cược thua rồi.” Trình Dao Dao nghiêng người vùi vào trong cơ bụng hắn: “Không dậy.”
Tạ Tam kéo cô lên, nhưng Trình Dao Dao giống như con mèo giãy dụa không chịu phối hợp, Tạ Tam nói: “Anh giải được đề rồi.”
Trình Dao Dao giấu kỹ mặt đi, giống như làm như việc có thể trốn việc rời giường, buồn bực nói: “Anh gạt người! Đề kia là trình độ cấp ba, sao anh có thể làm được!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-334-tien-dat-cuoc.html.]
Tạ Tam không nói gì, đưa sách và giấy nháp cho cô xem. Trình Dao Dao không tin xoay người ngồi dậy, nhìn vào cách giải toán tỉ mỉ hai lần, cuối cùng mới bất đắc dĩ thừa nhận, Tạ Tam làm đúng.
Tạ Tam nói: “Em thua rồi.”
Trình Dao Dao quăng vở, nhảy xuống giường chạy đi, bị Tạ Tam dùng một tay ôm ngang về, lặp lại: “Em thua rồi.”
Trình Dao Dao kêu ô ô, hai chân đạp loạn, đúng lúc Tạ Phi gõ cửa: “Anh chị, ăn cơm!”
Tay Tạ Tam buông lỏng, Trình Dao Dao thừa cơ đẩy hắn ra chạy đi, tiền đặt cược này tạm thời ghi lại.
Nhìn chung Tạ Tam càng ngày càng có hứng thú với việc học, thành tích cũng tiến triển cực nhanh. Trình Dao Dao không nhịn được bắt đầu hoài nghi cuộc đời: Đến cùng là do cô quá đần, hay do Tạ Tam có thiên phú đặc biệt? Cứ coi như Tạ Tam là thiên tài, cũng không có khả năng vô sự tự thông* với mấy ngành học chưa từng tiếp xúc qua a? Trình Dao Dao quấn lấy Tạ Tam hỏi nhiều lần, hắn đều cười không nói. Học đến đề toán cấp ba, ngược lại thành Tạ Tam giạy Trình Dao Dao nhiều hơn.
Những ngày này, Tạ Tam ngoại trừ tiếp đón khách tới cửa thăm hỏi thì ở nhà ôn tập đọc sách với Trình Dao Dao. Tạ Phi cũng học với hai người, nhưng cơ sở căn bản của cô quá kém, tâm tư lại không đặt trên việc học, bà Tạ đành phải từ bỏ dự định để Tạ Phi tham gia kỳ thi đại học. Dù sao Tạ Phi còn nhỏ, qua hai năm nữa lên cấp ba rồi thi đại học sau cũng được.
Trình Dao Dao cũng không muốn đọc sách, cô trời sinh lười nhác, nếu không phải vì muốn cùng Tạ Tam học đại học, cô mới không muốn tham gia thi đại học đâu. Nhưng Tạ Tam quản nghiêm, đừng nhìn bình thường vô cùng sủng cô, nếu Trình Dao Dao nằm ỳ lười biếng không chịu đọc sách, Tạ Tam sẽ có cách trị cô.