Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 313
Cập nhật lúc: 2024-08-31 19:38:05
Lượt xem: 112
Mấy cô gái khác thấy Thẩm Yến giúp Trình Dao Dao làm việc, vừa ghen tị vừa đỏ mắt, có một cô gái đanh đá nửa đùa nửa thật nói: “Thanh niên trí thức Thẩm, chỉ giúp Trình Dao Dao làm việc, cũng không giúp mấy nữ đồng chí chúng ta a?”
Thẩm Yến luôn luôn được mấy cô gái này hoan nghênh, thấy các cô ghen tuông vì mình cũng rất đắc ý. Nhưng bây giờ đang ở trước mặt Trình Dao Dao, hắn không chớp mắt bê đồ, cũng không tiếp lời.
Trình Dao Dao nhàn nhã đứng ở một bên, ngón tay cuốn b.í.m tóc, cười nói: “Đồng chí Thẩm Yến luôn có phong độ thân sĩ. Sao có thể chỉ giúp tôi làm việc? Đúng không Thẩm Yến?”
Âm cuối của Trình Dao Dao đáng yêu ngoặc một cái, mấy tháng vừa qua, đây là lần đầu tiên Trình Dao Dao dùng giọng nói này nói chuyện với hắn. Cả người Thẩm Yến hăng hái sôi nổi, không nghĩ kỹ đồng ý luôn nói: “Đương nhiên!”
“Vậy thì tốt quá.” Trình Dao Dao vỗ nhẹ tay: “Các đồng chí nữ có thể nghỉ ngơi, đồng chí Thẩm Yến sẽ giúp chúng ta làm xong chỗ còn lại.”
Mấy cô gái hoan hô, nhao nhao cảm ơn Thẩm Yến.
Thẩm Yến nhìn một đám con gái cảm ơn mới phản ứng kịp. Đệm rơm thậy dày có 20,30 cái, ném cho một mình hắn?
Nhưng Trình Dao Dao còn đang đứng ở kia, cười như không cười nhìn hắn. Thẩm Yến không thể dừng lại ở đây như xe bị tuột xích được, gắng gượng chuyển xong hết đệm rơm, xương cốt toàn thân sắp rời ra thành từng mảnh, còn phải giả dạng thành dáng vẻ điêu luyện, đi đến bên cạnh Trình Dao Dao: “Dao Dao, chuyển xong rồi.”
Trình Dao Dao “A” một tiếng, nhìn hắn: “Mệt muốn c.h.ế.t rồi?”
“Vẫn tốt” Thẩm Yến ôn nhu cười: “Anh mệt mỏi cũng không sao, không thể để Dao Dao làm loại việc này được.”
Trình Dao Dao không hứng thú lắm: “Về sau còn có việc, anh cũng có thể giúp tôi làm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-313.html.]
Trong lòng Thẩm Yến nóng lên, nắm lấy cơ hội nói: “Chỉ cần em theo anh trở về, về sau có việc gì cũng không cần em làm. Em có thể ở nhà giống như trước, không, em càng hạnh phúc hơn so với lúc trước.”
Thẩm Yến rất có tố chất làm nam cặn bã, nói mấy câu liền phác họa ra cảnh tốt đẹp. Trình Dao Dao hừ một tiếng: “Nói lời dễ nghe, chúng ta phải cắm rễ ở nơi này, làm sao còn về được?”
“Đương nhiên có thể!” Thẩm Yến muốn nói lại thôi.
Trình Dao Dao nhấc chân đi: “Không nói thì thôi.”
“Dao Dao!” Thẩm Yến vội vàng kéo tay cô, bị Trình Dao Dao hất ra.
Trình Dao Dao tức giận nói: “Đừng chạm vào tôi!”
Thẩm Yến vân vê bàn tay, chỉ cảm thấy Trình Dao Dao vui buồn lẫn lộn, lúc cô nổi giận càng xinh đẹp động lòng người, cũng không biết vì sao lúc trước mình không thích. Hắn thấy bộ dáng không nhịn được của Trình Dao Dao, cắn răng nói: “Dao Dao, trong nhà anh dự định để anh đi làm lính. Chỉ cần em đồng ý đi theo anh, nhà anh cũng sẽ chuẩn bị cho em một cái danh ngạch…”
Hóa ra Thẩm Yến không hướng về danh ngạch sinh viên công nông binh. Trình Dao Dao nhẹ nhàng thở ra, không quan tâm Thẩm Yến nói gì đằng sau, quay người đi.
Trình Dao Dao báo tin tức tốt này cho Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong, hai người cao hứng suýt nữa nhảy dựng lên. Nhưng Trình Dao Dao lại không cao hứng như vậy.
Nhỏ trọc đầu kia lại tới! Còn quấn lấy Tạ Tam nói này nói nọ!
Trình Dao Dao chạy tới gần chỗ hai người, muốn nghe rõ họ đang nói gì. Nhưng Tạ Tam chưa từng nhìn cô một chút, làm Trình Dao Dao tức giận cầm giỏ chạy đi.