Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 295: Chụp ảnh
Cập nhật lúc: 2024-08-31 19:25:41
Lượt xem: 165
Máy kéo nhãn hiệu Đông Phong này là đại đội mua từ trong tay đội sản xuất khác, chỉ mới 6 phần. Nhưng sáng bóng sạch sẽ, nhìn qua cũng có 7,8 phần mới. Tạ Tam làm việc luôn luôn cẩn thận, mỗi lần lái xe xong đều cẩn thận bảo dưỡng, đại đội bên trên hết sức yên tâm với hắn.
Người trong thôn lên huyện luôn luôn dựa vào xe bò, hoặc đi bộ tới huyện, trên đường đi may mắn có thể đi nhờ máy kéo của đội sản xuất khác. Bây giờ trong thôn mình có máy kéo, người trong thôn vô cùng cao hứng.
Trời còn chưa sáng, các thôn dân muốn lên huyện đã chờ ở cửa thôn. Tạ Tam lái máy kéo tới, những người này như ong vỡ tổ chen lên xe. Tạ Tam ít nói, tư thế oai phong không giống những người lái xe hay la lối om sòm đùa giỡn khác, thấy có người mang theo trẻ con, hoặc đồ vật nặng nề, hắn còn phụ giúp đỡ lên xe.
Người trong thôn luôn tránh xa đồ chó con nhà địa chủ này, ít nhiều có chút xem thường. Bây giờ Tạ Tam quay người trở thành người lái xe duy nhất trong thôn, về sau không thiếu thời điểm phiền phức muốn nhờ Tạ Tam, trên mặt không khỏi ngượng ngùng.
Tạ Tam không nói gì lái xe đi, thời gian dần dần trôi qua, mấy người phụ nữ trong buồng xe phía sau bắt đầu bàn tán về Tạ Tam.
“Tạ Tam năm nay cũng 20 tuổi rồi đúng không? Trong nhà làm mối cho hắn chưa?”
“Thành phần cao như vậy, con gái nhà ai dám gả cho hắn?”
“Đáng tiếc một bộ dáng Nhạc Mây.”
“Ai ai, nhà mẹ tôi có đứa em họ, trong nhà có 8 đứa nhỏ, nghèo đến nỗi vang loong coong. Nếu Tạ gia chịu, tôi có thể kết hợp nha!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-295-chup-anh.html.]
“…”
Trình Dao Dao ôm bao quần áo nhỏ ngồi bên trong vị trí tốt nhất, bên tai nghe mấy người phụ nữ nông thôn nói đùa, lửa giận trong lòng cháy hừng hực. Phụ nữ trong thôn muốn nói chuyện với cô, cô liền nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Mấy người phụ nữ kia nhếch miệng, nháy mắt cho nhau, khỏi phải nói, Trình Dao Dao đúng là người từ thành phố đến, khinh thường người khác.
Nhưng các cô đều lĩnh giáo qua tài ăn nói của Trình Dao Dao, cũng không trêu chọc cô, tiếp tục mồm năm miệng mười bàn tán chuyện bát quái trong thôn.
Xe rốt cuộc đến huyện, mấy người phụ nữ kia mang theo rau dưa xuống xe rời đi, bên tai Trình Dao Dao cuối cùng được thanh tịnh lại. Tạ Tam đi vòng ra sau buồng xe, đưa tay đỡ Trình Dao Dao xuống xe, Trình Dao Dao lại đẩy tay hắn ra, tự mịnh vịn tay nắm nhảy xuống xe.
Khuôn mặt nhỏ của Trình Dao Dao từ trước đến nay luôn thay đổi thất thường, Tạ Tam đã sớm quen, nói: “Xe phải lưu lại nhà máy phân hóa học chở hàng . Anh đưa em đến nhà văn hóa trước.”
Trình Dao Dao biểu thị mình có thể tự đi. Đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam nhìn chằm chằm cô, không nói lời nào, Trình Dao Dao bẹp miệng, quay người đi đằng trước. Tạ Tam cầm giỏ lớn đi theo sau cô. Hai người một trước một sau đi tới, bộ dáng không quen biết nhau.
Trình Dao Dao quen đường đi thẳng đến cửa nhà văn hóa huyện, Tạ Tam đứng ở cửa chờ cô. Cổng nhà văn hóa huyện hôm nay vô cùng náo nhiệt, có rất nhiều cô gái xinh đẹp cười cười nói nói ra vào, lúc nhìn thấy Tạ Tam đều không khỏi nhìn chằm chằm hắn, mấy người không sợ còn chụm đầu kề tai cười.
Mặt Tạ Tam không biểu tình dời mắt, đứng ở chỗ thoáng mát bên tường chờ Trình Dao Dao ra. Hoàn cảnh chỗ này rất tốt, các cô gái ra vào ăn mặc sạch sẽ xinh đẹp, dạng này mới hợp với Trình Dao Dao. Nếu không phải vì mình…