Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 276
Cập nhật lúc: 2024-08-31 16:58:35
Lượt xem: 148
“Không có!” Tạ Tam dừng một lát, nói ra tình hình thực tế: “Có một ít tìm được trên chợ đen.”
Trách không được. Trình Dao Dao lật một quyển, bên trong kẹp lấy một tờ thẻ mượn sách, che kín con dấu thư viện huyện. Chắc thư viện không có ai quản lý, một số người thừa dịp không có ai lấy trộm, trộn lẫn với quyển sách khác vào cùng một chỗ, xem như đồng nát bán cho Tạ Tam.
Trình Dao Dao xé thẻ mượn sách ra, cùng Tạ Tam lọc những quyển sách có dấu thư viện để một chỗ, xóa sạch đồ bị cấm. Sách thô sắp xếp thành hai chồng, một chồng đủ loại sách nước ngoài, một chồng đủ các loại tài liệu giảng dạy từ tiểu học đến cấp 3, môn học nào cũng có.
Càng về sau biến thành Tạ Tam sắp xếp, Trình Dao Dao ngồi bên cạnh xem sách, không ngẩng đầu lên.
Tạ Tam bỗng nhiên nói: “Đừng để bà nội thấy mấy quyển sách này.”
“Vì sao?” Trình Dao Dao kỳ quái nói: “Em sẽ cất thật kỹ, sẽ không mang ra ngoài.”
Tạ Tam xé dấu cấm ở hai quyển sách, cúi đầu nói: “Lúc trước xét nhà, tìm thấy sách bố anh đi du học mang về, bố anh mới bị bắt đi. Không được để bà nội thấy cái này.”
“A?” Trình Dao Dao nghẹn ngào kêu một tiếng, vứt sách trong tay xuống mặt đất: “Sao anh không nói sớm cho em? Em không cần những thứ này, giữ lại tài liệu giảng dạy là được.”
Lúc Trình Dao Dao yếu ớt vô cùng mong manh, tri kỉ làm lòng người hòa tan. Khóe môi Tạ Tam hơi nhếch lên, nhặt quyển sách kia lên: “Không sao, em giấu trong phòng, không mang ra ngoài là được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-276.html.]
Trình Dao Dao hơi do dự, cuối cùng không nỡ bỏ mấy quyển kia. Đầu năm nay không có radio, cũng không có máy tính, cô ở trong nhà nhàm chán sắp c.h.ế.t rồi. Cô nghiêng đầu suy nghĩ: “Vậy em chọn mấy quyển giữ lại?”
Trình Dao Dao cầm một chồng lên, chăm chú lật xem từng quyển chọn lựa. Người bán sách không biết hàng, các loại sách Minh Thanh, tác phẩm ngoại quốc nổi tiếng, Liên Xô, thậm chí truyện cổ tích cũng gộp lại hết với nhau.
Tạ Tam sắp xếp tài liệu theo cấp tiểu học, trung học và cấp ba, mở một quyển tài liệu giảng dạy trung học ra, cố hết sức phân biệt tiêu đề bên trên, đôi môi im ắng mấp máp, đọc tiêu đề khó hiểu.
Tạ Tam đang chăm chú, bỗng nhiên đối diện bay tới một quyển sách, mang theo tiếng gió rít gào, Tạ Tam vươn tay đỡ lấy, thấy Trình Dao Dao đỏ ửng mặt.
“Tạ Tam anh không biết xấu hổ!” Ánh mắt Trình Dao Dao rung động, gương mặt đỏ bừng, tức giận thở hổn hển: “Anh… Anh lấy sách quỷ quái gì đây!”
Tạ Tam mở ra xem, bên trên trang sách là một bức tranh minh họa, một nam một nữ đang dựa vào giá sách quan hệ, miêu tả rõ ràng rành mạch, lật thêm một tờ, ** càng phóng đại, tư thế kia chấn động làm Tạ Tam trợn mắt há mồm.
Tạ Tam đã bao giờ nhìn thấy loại sách này, gương mặt lập tức đỏ bừng lên, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào trang giấy không né tránh, nói lộn xộn: “Cái này… Anh không biết…”
“Anh còn nhìn chằm chằm! Không biết xấu hổ, em phải nói cho bà nội!”