Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 271

Cập nhật lúc: 2024-08-31 13:48:56
Lượt xem: 161

Dưới cây cổ thụ trước cửa thôn có một cái xe bò, trên xe bò chất đầy hoa quả: đào lông màu hồng nhạt, mận sương, bảy tám quả dưa hấu lớn, cuống dưa còn thấm nước. Lão Lâm Đầu quản vườn trái cây xắn ống quần, quần áo trên người bị sương sớm làm ướt: “Quả đào và mận 6 phân một cân, dưa hấu 4 phân, đều mới chín, bán xong thì không còn nữa đâu!”

Giá cả mấy loại quả này ở trong thành phố không đắt lắm, nhưng ở nông thôn thì khác. Sang tháng sau, dưa hấu chín hết, giá 1 phân 5 cũng có. Các thôn dân nhìn thì nhiều, mua thì ít.

Lúc Trình Dao Dao đến gần, đúng lúc gặp được Lâm Gia Tuấn. Lâm Gia Tuấn ôm quả dưa hấu nặng ba, bốn kg, giống heo con, ngẩng đầu nhìn thấy Trình Dao Dao vui mừng nói: “Thanh niên trí thức Trình, cô cũng tới mua dưa à?”

Ai biết khuôn mặt nhỏ của Trình Dao Dao kéo căng, lạnh lùng như băng, coi như không nhìn thấy đi đến cạnh xe bò, cúi đầu nhìn mấy loại quả. Lão Lâm cười nói: “Cháu gái, mua một ít? Muốn dưa hấu hay đào?”

“Cháu muốn mua dưa hấu.” Ngón tay nhỏ nhắn của Trình Dao Dao gõ lên trên quả dưa, dưa hấu phát ra âm thanh trầm trầm.

Dưa hấu xanh biếc, mang theo hoa văn màu đen, bởi vì chín sớm nên không tròn lắm. Trình Dao Dao gõ từng quả, phân vân giữa hai quả dưa hấu, không chắc chắn được: “Quả nào ngọt?”

Lâm Gia Tuấn vội vàng chỉ vào quả dưa lớn hơn, trên thân quả dưa trắng trắng, nói: “Chọn quả này. Quả này đảm bảo chín mọng.”

“Vậy tôi chọn quả này!” Trình Dao Dao lập tức chọn quả khác.

Lâm Gia Tuấn: “…”

Trình Dao Dao lại chọn mấy quả đào và mận.

Lão Lâm Đầu cân dưa: “5 cân 6 lạng, tính cháu 2 mao 5! Tính cả đào và mận tổng cộng 4 mao.”

Trình Dao Dao trả tiền, nhìn dưa hấu buồn rầu, nặng như vậy, sao ôm về nhà được?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-271.html.]

Lâm Gia Tuấn vẫn đứng bên cạnh, vội vàng nắm lấy cơ hội xum xoe: “Thanh niên trí thức Trình, quả dưa này nặng, tôi bê giúp cô.”

“Không cần.” Trình Dao Dao quay mặt đi chỗ khác.

Lâm Gia Tuấn dù có ngốc cũng hiểu rõ Trình Dao Dao cố ý, nhưng sao hắn lại đắc tội Trình Dao Dao rồi? Hôm đó ở trong huyện còn ăn cơm cùng nhau, vừa nói vừa cười mà? Lâm Gia Tuấn nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp củaTrình Dao Dao, kìm nén mặt đỏ tía tai.

Lâm Gia Kỳ đạp xe đến đây, thấy ánh mắt em trai mình nhìn chằm chằm Trình Dao Dao, trên mặt Trình Dao Dao viết chữ tức giận, sa sầm nói: “Chờ em đi làm việc, em ở đây làm gì?”

“Anh hai, em đang mua dưa mà.” Lâm Gia Tuấn nói: “Em thấy thanh niên trí thức Trình mua dưa bê không nổi, em ở đây giúp cô ấy.”

Lâm Gia Kỳ nói: “Em đi làm việc ngay.”

Lâm Gia Tuấn không cam lòng nhìn Trình Dao Dao, nhưng hắn rất sợ anh hai, đành phải ôm dưa đi.

Lâm Gia Kỳ nói với Trình Dao Dao: “Thanh niên trí thức Trình, cần giúp không?”

“Cảm ơn, không cần.” Trình Dao Dao cũng không nhìn hắn, giọng nói kiêu ngạo.

Lâm Gia Kỳ đυ.ng phải đinh, lúc này mới nhận ra Trình Dao Dao không chỉ tức giận với Lâm Gia Tuấn. Mình đắc tội cô ấy rồi?

Lâm Gia Kỳ từ trước đến nay không thích cúi thấp đầu với con gái, nhưng lúc này hắn lại không tức giận. Có lẽ Trình Dao Dao quá đẹp, giọng điệu hung ác cũng vô cùng mềm mại.

Tính tình Lâm Gia Kỳ rất tốt, nói: “Một mình cô bê không nổi, cẩn thận làm bẩn quần áo.”

 

Loading...