Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 246
Cập nhật lúc: 2024-08-31 13:40:40
Lượt xem: 112
“Không không không, chúng tôi chỉ đùa chút thôi.” Lão Lưu mượn gió bẻ măng, vội vàng đỡ mặt dữ tợn, ngượng ngùng nói: “Đi, đi!”
Nhìn ba người kia chật vật chạy đi, lão nông dân đến đây, hứ một tiếng: “Hai người kia bán thịt heo, không ai dám trêu chọc bọn họ! Lão Lưu càng hỗn láo càng bỉ ổi! Cháu gái, may mà người yêu cháu tới, ông đã nói một mình cháu không thể tới chỗ này mà!”
Trình Dao Dao lén nhìn Tạ Tam, bị nói vừa tủi thân vừa nghĩ mà sợ. Cô thấp giọng nói: “Sao cháu biết bọn họ hư hỏng như vậy!”
Cô tủi thân, muốn Tạ Tam dỗ dành mình. Nhưng Tạ Tam chỉ nói một tiếng “Đi”, liền dẫn đầu đi ra ngoài.
Trình Dao Dao giẫm chân, nhưng không dám tự mình đợi, chỉ có thể tức giận đuổi theo sau hắn.
Hầu Tử vội vàng đuổi theo: “Ai ai, đợi một chút, chúng ta còn chưa thương lượng xong chuyện thanh mai khô đâu.”
Trình Dao Dao vội vàng làm động tác ngậm miệng, Tạ Tam quét tới, Trình Dao Dao sợ hãi thẳng thắn nói: “Em bán thanh mai khô.”
Tạ Tam mở tay ra: “Cho anh.”
Trình Dao Dao đưa túi vải cho hắn, rất nặng. Tạ Tam nhăn lông mày, nói với Trình Dao Dao: “Đến dưới đền thờ đợi anh.”
Trình Dao Dao nói: “Nhưng mà…”
Tạ Tam không cho phép nghi ngờ nói: “Anh đến thương lượng, em đi qua đấy chờ đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-246.html.]
“Vâng.” Nghe thấy giọng nói nghiêm túc của Tạ Tam, Trình Dao Dao ngoan ngoãn gật đầu, lại kéo Tạ Tam, nhỏ giọng nói: “Giá khởi điểm là 4 đồng rưỡi, đừng để hắn ép giá!”
Nhìn khuôn mặt nhỏ của Trình Dao Dao viết “Em rất thông minh”, khóe môi Tạ Tam không nhịn được vặn vẹo một chút, gật gật đầu. Lúc này Trình Dao Dao mới chạy đến dưới đền thờ đứng đấy, chỗ này không có ánh mắt trời, còn có gió lùa từ trong ngõ nhỏ thổi ra.
Tạ Tam cầm túi đồ đi cùng Hầu Tử sang một bên, vừa có thể tránh đám người vừa có thể trông thấy Trình Dao Dao. Hai người thấp giọng trò chuyện một lúc, phần lớn là Hầu Tử nói, Tạ Tam thỉnh thoảng nói ngắn gọn hai câu, mặt không biểu tình.
Trình Dao Dao ngáp một cái, cúi đầu sờ đồng hồ trên tay mình. Mới 11h30, không phải Tạ Tam nói 12h trưa mới được nghỉ sao?
Đang nghĩ ngợi, Tạ Tam đến đây. Trình Dao Dao nhận túi vải trong tay hắn, trống không: “Đều bán hết rồi? Bán bao nhiêu?”
Tạ Tam không trả lời, dẫn cô đi qua mấy ngõ nhỏ, đi đến cửa sau thư viện khép kín, xung quanh vắng lặng. Lúc này hắn mới mở tay ra, lòng bàn tay có một cuộn tiền mặt và mấy cái phiếu định mức.
Trình Dao Dao nhận lấy đếm, tổng cộng có 32 đồng, còn có một ít phiếu, giá cao hơn giá cô nói với Hầu Tử trước đó! Trình Dao Dao kỳ quái nói: “Sao nhiều thêm mấy đồng? Anh nâng giá à?”
“Ừm.” Tạ Tam nói: “Cất kỹ tiền đi, đừng để người khác nhìn thấy.”
Trình Dao Dao lấy ví nhỏ ra, tùy tiện nhét tiền vào, lại lấy khăn tay cẩn thận lau tay. Hơn 30 đồng, cô làm như giấy lộn tùy tiện bỏ vào, bộ dáng hoàn toàn không thể tiền vào mắt.
Tạ Tam nhìn cô, thấp giọng nói: “Lần trước em đáp ứng anh thế nào?”