Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 233

Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:25:22
Lượt xem: 280

Lúc này bị mẹ của Cẩu Đản xì miệng: “Ai có thể quản tốt thằng nhóc con nhà tôi, tôi liền phục đó!”

Những người khác cũng nhao nhao phụ họa. Đám trẻ con trong thôn này, suốt ngày nhàn rồi không trèo lên cây thì xuống nước, mùa hè nước chảy xiết, làm mấy đứa bé c.h.ế.t chìm đó. Chỉ là người lớn bận rộn, không có rảnh quản thúc, dạy bảo thì đám trẻ này cũng không nghe. Bây giờ bọn nhỏ chịu nghe Trình Dao Dao, người lớn cầu còn không được.

Bắt đầu từ hôm nay, đám trẻ Cẩu Đản thật sự không xuống nước nữa. Mấy người phụ nữ trong thôn cũng yên lặng thịnh hành đeo vòng hoa nhài.

Trình Dao Dao không biết mấy chuyện này. Cửa lớn Tạ gia vừa đóng, trong nhà đều thuận theo ý mình.

Hai ngày nay Trình Dao Dao không đi ra ngoài, ở nhà vội vàng nấu thanh mai khô. Nhóm Cẩu Đản mấy lần đưa xác ve và ve sầu cho Trình Dao Dao, tính tổng cũng tầm 7,8 cân.

Trình Dao Dao đem ve sầu ngâm nước muối sau đó xào lên, lại làm hai cân dầu gà tung, xong lại phơi thanh mai khô. Tạ Phi và bà Tạ cũng hỗ trợ, ba người loay hoay khí thế ngất trời, làm hai ngày trọn vẹn mới làm xong cục bộ.

Một buổi sáng, cửa lớn Tạ gia sáng sớm đã bị gõ. Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong đều thay quần áo tươi sáng, đến hẹn Trình Dao Dao vào huyện.

Trình Dao Dao ăn mặc tỉ mỉ, mặc một chiếc váy màu vàng nhạt có đai lưng, lộ ra cánh tay và bắp chân thẳng tắp. Mấy ngày nay cô dùng linh tuyền tắm rửa, dấu vết trên người biến mất, da thịt trơn bóng hơn trước kia nhiều, giống như phát ra ánh sáng.

Khuôn mặt Trình Dao Dao không trang điểm đã vô cùng xinh, bây giờ tỉ mỉ ăn mặc càng xinh đẹp hơn nhiều.

Bà Tạ liên tục dặn dò cô: “Vào huyện phải đi theo bạn của cháu, không được chạy loạn một mình. Cháu nhớ kỹ địa chỉ của Chiêu ca nhi chưa? Đồ mang đủ rồi chứ?”

Trình Dao Dao bất đắc dĩ gật đầu: “Nhớ kỹ rồi ạ, dầu gà tung và rau ngâm đều để trong bọc, sẽ không quên. Hơn nữa, cháu không tìm thấy đường sẽ hỏi mọi người, bà yên tâm đi ạ.”

Tạ Phi tội nghiệp đứng bên cạnh, nhìn Trình Dao Dao ăn mặc xinh đẹp vào huyện, hâm mộ biết bao.

Trình Dao Dao thấy vành mắt cô đỏ lên, đồng tình vỗ vỗ tay cô bé. Không có cách, bà Tạ không cho Tạ Phi ra ngoài, hôm qua cô cũng giúp đỡ xin cho, nhưng bà Tạ nhất quyết không đồng ý, nói Tạ Phi vào huyện muốn tiêu bao nhiêu tiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-233.html.]

Trình Dao Dao nhỏ giọng trấn an Tạ Phi: “Hôm nay chị đi cung tiêu xã, mua cho em một tấm vải đẹp mắt may quần áo.”

“Vâng.” Lúc này Tạ Phi mới vui vẻ.

Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong đều hiếu kỳ nhà địa chủ và gia đình địa chủ, đứng ở cửa vào nhìn đông nhìn tây. Chờ Trình Dao Dao mang đồ đi ra, đều trái phải lôi kéo Trình Dao Dao: “Vừa rồi là bà Tạ và em gái Tạ Tam à?”

Trình Dao Dao gật đầu: “Đúng vậy.”

“Nhìn rất hiền lành nha, còn hỏi chúng tôi có vào ngồi hay không.” Hàn Nhân vỗ n.g.ự.c một cái: “Còn có em gái Tạ Tam, lớn lên quá xinh.”

Trình Dao Dao nhịn không được trợn trắng mắt: “Cô xem phim quá nhiều, tưởng rằng nhà địa chủ muốn ăn thịt người?”

Ba người xách theo cái giỏ của Trình Dao Dao, đứng ở cửa thôn chờ xe. Trương Hiểu Phong hỏi: “Bên trong giỏ của cô đựng gì thế? Nặng như vậy?”

Trình Dao Dao coi như không có chuyện gì nói: “Bà Tạ bảo tôi mang ít lương thực cho Tạ Tam, còn có thanh mai khô tôi muốn gửi cho bố.”

Hàn Nhân nghe vậy, lập tức nháy mắt ra hiệu: “Tôi lâu rồi không được ăn thanh mai khô cô làm, mấy ngày nay tôi thèm sắp c.h.ế.t rồi.”

Trình Dao Dao đẩy cô ra: “Buồn nôn, cô yên tâm đi, không thể thiếu cô, chờ quay về làm thêm cho cô!”

“Tôi biết cô đối với tôi tốt nhất mà!” Hàn Nhân buồn nôn hề hề ôm cánh tay Trình Dao Dao.

Trên đường đi, ba người nói nói cười cười.

Trình Dao Dao cũng biết, Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong ở nhà người ta đều rất tốt, nhưng hai người bình thường cũng phải giúp dọn dẹp nhà cửa, hoặc nấu cơm gì đó. Không có ai giống Trình Dao Dao, có người giúp giặt quần áo, nấu cơm, giống như đi hưởng phúc.

 

Loading...