Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:17:47
Lượt xem: 126
Tạ Tam nhẹ nhàng đẩy cô về hướng phòng bếp: “Đi rửa rau trước đi.”
Nhìn Trình Dao Dao hầm hừ đi, Tạ Tam bất đắc dĩ nhìn bà Tạ: “Bà nội, đừng trêu em ấy.”
Nếp nhăn ở khóe mắt bà Tạ giống như hoa cúc mềm mại kéo dài ra, che giấu ý cười, lắc đầu: “Không biết nhà nó nuôi con gái thế nào, tương lai gả cho nhà người khác, cũng tùy hứng làm nũng như thế?”
“Sẽ không gả cho nhà người khác.” Bên trong tiếng nói của Tạ Tam lộ ra sự bướng bỉnh và tự tin không thể nghi ngờ.
Tay bà Tạ đếm trứng gà dừng lại, đột nhiên nghiêm khắc nói với Tạ Tam: “Chiêu ca nhi, bà vẫn câu nói kia, bà mặc kệ mối quan hệ giữa cháu và Dao Dao đến cuối cùng sẽ ra sao, không cho cháu bắt nạt người ta!”
“…Cháu sẽ không.” Tạ Tam không tự chủ được chuyển tầm mắt.
Bà Tạ sắc bén nhìn hắn: “Tối hôm qua cháu làm gì?”
Lông tơ trên lưng Tạ Tam dựng ngược, ngước mắt lên nhìn.
Bà Tạ nói tiếp: “Bà nghe thấy cháu lắc lư trước cửa phòng Dao Dao! Bà nói cho cháu biết, liệt tổ liệt tông ở trên trời nhìn xem, nếu cháu dám làm gì con gái nhà người ta, bà là người đầu tiên đánh gãy chân của cháu!”
…
Dưa chuột rửa sạch thái lát, đổ nước tương, tỏi băm và cháo ớt xanh quấy đều lên. Cà chưa thái nhỏ, hành lá cắt nhỏ, rau cải thái nhỏ, để ở một bên.
Trình Dao Dao múc một muỗng bột ngô trong thùng gạo, do dự một chút đổ lại, lại múc một muôi bột mì trắng trong túi nhỏ ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-216.html.]
Tạ Tam khó mới về được một chuyến, bột mì trắng đã là gì?
Cô vừa múc bột mì xong, đã thấy Tạ Tam nhanh chân đi vào bếp.
“Anh làm gì vội vàng, hoảng sợ như vậy? Bị bà nội mắng à?” Trình Dao Dao có chút cười trên nỗi đau của người khác.
Tạ Tam mở bàn tay lớn ra, lòng bàn tay cầm mấy quả trứng gà. Ngón tay Trình Dao Dao đếm đếm: “Một, hai, ba, bốn, năm, sáu…sáu quả!”
Trình Dao Dao vội cầm trứng gà tới, còn lầu bầu nói: “Bà nội bất công, cho anh không cho em!”
“Bà nội trêu em đấy, không thể nói như vậy.” Tạ Tam đưa tay giúp cô lấy sợi tóc rơi xuống vén ra sau tai, thuận tay sờ gương mặt non mềm của cô. Bên tai vẫn vang lên lời bà Tạ, tay của hắn lại cứng rắn thu về.
Trình Dao Dao không biết gì. Cô lấy ba quả trứng đập vào bên trong bột mì, đổ lượng nước vừa phải cẩn thận quấy lên. Đây đều là bột mì cao, lực tay quấy phải nắm rõ, quấy quá mạnh sẽ thành cục, liền không có cách nào hấp bánh.
Chờ quấy đều rồi, lại trộn theo tự cà chua, rau cải và hành lá vào, bắt đầu phối vị.
Lúc Trình Dao Dao làm việc rất chân thành, vẻ mặt yêu kiều đều thu lại, gương mặt xinh đẹp có loại phong tình đặc biệt.
Tạ Tam nhìn thất thần, bị Trình Dao Dao đá một phát mới tỉnh lại, chỉ thấy Trình Dao Dao không vui trừng hắn: “Người ta hỏi anh đấy!”
Tạ Tam: “Ừm?”