Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 195
Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:11:01
Lượt xem: 71
Trình Dao Dao bỗng nhiên vô cùng nhạy cảm, hơi thở thuộc về Tạ Tam chậm rãi bao lấy cô. Cái giường này Tạ Tam ngủ quanh năm suốt tháng, thấm dần hơi thở của Tạ Tam, một chút xíu chui vào bên trong thân thể của Trình Dao Dao, làm cảm giác nóng bỏng kia chậm rãi giảm đi.
Lá sen thoải mái nhẹ nhàng lay động.
Trình Dao Dao uống cạn nửa chén linh tuyền, chỉ cảm thấy n.g.ự.c nóng rực bị đè nén quét sạch, cả người dễ chịu khó tả. Ngón chân trắng muốt của cô cuộn lại, trên giường lật qua lật lại không ngủ được.
Tạ Tam hình như còn ở trong sân, không biết tắm xong chưa. Cô xoay người đứng lên, đi dép lê, nhẹ chân nhẹ tay đi tới bên cửa, muốn nhìn xem Tạ Tam còn ở trong sân không.
Cô nhẹ nhàng đẩy cửa ra nhìn, trong sân không có ai, ngược lại phòng chứa đồ đối diện vẫn sáng đèn, cửa khép hờ, có thể nhìn thấy cái bóng của Tạ Tam đối diện trên tường, rung động nhè nhẹ.
Còn đang tắm?
Trình Dao Dao đành phải bò lại giường. Lần này cô ôm gối đầu nhỏ, rất nhanh chìm vào mộng đẹp.
Tác giả có lời muốn nói:
Áo màu hồng: run lẩy bẩy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-195.html.]
Anh Tạ Tam muốn làm chuyện kỳ quái. Dao Dao cũng muốn mơ chuyện kỳ quái.
Tối qua Trình Dao Dao mơ một giấc mơ vừa ướŧ áŧ vừa kì quái, khi tỉnh dậy thấy váy tuột xuống đến đùi, trên người đầy mồ hôi dinh dính.
Cô nằm lì ở trên giường, ngơ ngác một lúc lâu mới che kín mặt. Nhất định là do trên giường có hương vị của Tạ Tam…
Lá sen run rẩy lay động, công sức sau một đêm, nó cao lớn hơn nhiều, trước đó chỉ là lá cây đồng tiền nhỏ, bây giờ đã to bằng miệng bát lớn. Trình Dao Dao xoa thái dương, đứng dậy mặc váy màu xanh lam, đẩy cửa ra ngoài.
Bên ngoài ánh nắng sáng loáng, trong phòng lớn Tạ gia rất mát, gió lùa quét lên mặt, Trình Dao Dao nhịn không được hít một hơi thật sâu bầu không khí trong lành.
Bà Tạ và Tạ Phi đều ngồi bên trong phòng lớn, vây quanh một cái khay đựng hạt châu.
Tạ Phi ngẩng đầu kêu lên: “Chị, chị dậy rồi?”
“Cháu chào bà, chào em.” Trình Dao Dao đỏ mặt lên, lấy đồng hồ ra nhìn, thế mà hơn 9 giờ sáng rồi.Tạ Phi chạy tới kéo Trình Dao Dao đi phòng bếp: “Chị, sáng nay ăn cháo, em giữ lại một bát cho chị rồi.”
“Chờ một chút, chị đi đánh răng rửa mặt đã.” Trình Dao Dao ngượng ngùng nói.
“Em múc nước cho chị.” Tạ Phi chịu khó cầm chậu rửa mặt của Trình Dao Dao đi múc nước.
Trình Dao Dao ngồi xổm ở sân giếng rửa mặt, Tạ Phi ôm mặt ngồi xổm ở bên cạnh si mê nhìn cô.