“Người hữu duyên ‘ là hèn mọn ’ là hữu duyên thứ tư hôm nay, xem gì?”
Thời Nhất ID màn hình gọi tên.
Vừa dứt lời, hữu duyên ‘ là hèn mọn ’ gửi yêu cầu kết nối.
Thúy Thúy ở hậu đài đồng ý yêu cầu của đối phương, nhanh một đàn ông hơn ba mươi tuổi xuất hiện màn hình.
“Chào đại sư Thời Nhất, là Điền Cường, một thợ điện nước, may mắn giành quẻ miễn phí , cảm ơn cô.”
Điền Cường lên giới thiệu bản với Thời Nhất một tràng, cuối cùng dậy khỏi ghế cúi đầu thật sâu với Thời Nhất, bày tỏ lòng ơn.
“Bây giờ cảm ơn thì quá sớm, tiên hãy về điều cầu xin.”
Điền Cường thẳng , Thời Nhất nghiêm túc : “Cầu đại sư Thời Nhất giúp khiến bố ly hôn, ơn.”
Nói xong, một nữa cúi đầu với Thời Nhất.
Câu đầu đuôi của khiến cư dân mạng trong phòng livestream đều khó hiểu, đang diễn trò gì.
Điền Cường cũng thông tin còn hạn chế, lo Thời Nhất giúp , nên lập tức bắt đầu giải thích.
“Mẹ ruột của qua đời khi mười ba tuổi, bố quanh năm xa, lúc đó đang trong thời kỳ nổi loạn, ai quản, nên cả ngày chỉ chơi bời lêu lổng, cũng học hành tử tế.”
Điền Cường về những chuyện hoang đường đây, vẻ mặt chút tiếc nuối.
Mười ba tuổi mất , bố quanh năm xa, chỉ một chị gái.
Chị gái chỉ lớn hơn hai tuổi, cha chăm sóc .
Chị gái học , thi đậu cấp ba.
Lúc đó chị gái học sư phạm mầm non hoặc học trung cấp gì đó để học nghề kiếm sống.
bố gánh nặng quá lớn, cho cô học, bắt cô nhanh chóng để giảm gánh nặng cho gia đình.
Không còn cách nào, chị gái đành theo khác ở các thành phố ven biển phía Đông Nam.
Cô , Điền Cường liền ai quản nữa.
Điền Cường đang trong thời kỳ nổi loạn, ai quản càng phóng túng hơn.
Ngày ngày trốn học quán net thì đánh với những tên côn đồ bên ngoài.
Chẳng mấy khi tử tế đến lớp học, nếu giáo dục bắt buộc, e rằng thể bình yên qua ba năm cấp hai, đuổi học từ lâu .
Không gì ngạc nhiên, cũng thi đậu cấp ba.
Thi đậu đối với Điền Cường mười lăm tuổi quan trọng, sớm kiếm tiền tự tiêu.
bố đồng ý, kiên quyết tìm trường cho học nghề.
Điền Cường , là bố kiên quyết yêu cầu , chị gái cũng khuyên , mới học nghề điện nước , đó cũng thực sự nhờ nghề mà tự nuôi sống bản .
Anh mới hai mươi tuổi kết hôn .
Đương nhiên, nam giới hai mươi tuổi căn bản đạt đến tuổi kết hôn hợp pháp của nhà nước.
Anh và phụ nữ chỉ tổ chức tiệc cưới mà thôi, lúc đó căn bản đăng ký kết hôn, đủ tuổi mới đăng ký.
Năm thứ hai khi kết hôn, bố cũng đón nhận mùa xuân thứ hai của cuộc đời, một phụ nữ cũng mất chồng ở bên bố .
Lúc mất bảy tám năm , chị gái kết hôn, cũng kết hôn, bố cống hiến khá nhiều cho gia đình , ông tìm một bạn đời để cùng sống, hai em họ đều ý kiến gì.
cũng ngờ gia đình vì phụ nữ mà gần như tan nát, chỉ coi là chuyện phiếm bữa cơm, mà còn đắc tội với khác, chỉ trích.
Ban đầu mấy năm đầu khá , chuyện gì xảy , cả gia đình đều đang đà phát triển, dù thỉnh thoảng chút mâu thuẫn và xích mích, nhưng chung thứ đều đang theo chiều hướng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xem-boi-anh-vao-tu-thanh-tich-so-canh-sat-dinh-cao-666/chuong-423-con-muon-bo-me-ly-hon.html.]
Điền Cường khi kết hôn hiểu chuyện, kiếm chút tiền liền tiêu xài hết với bạn bè.
Sau khi kết hôn vợ quản lý hơn nhiều, cũng thể tích góp chút tiền.
Đặc biệt là khi cha, tinh thần trách nhiệm của ngày càng mạnh mẽ, việc ngày càng chăm chỉ, từ lúc nào tích góp chút tiền.
Ngôi nhà cũ của họ chỉ là một căn nhà cấp bốn, tổng cộng hai phòng ngủ, đây ở chung phòng với bố, còn phòng là của chị gái.
Mặc dù chị gái bây giờ lấy chồng, nhưng gia đình cũng thêm mới.
Bốn lớn, còn hai đứa con nhỏ, một gia đình sáu , hai phòng, dù thế nào cũng đủ.
Mỗi dịp lễ Tết về nhà họ thậm chí sang nhà chú bên cạnh ngủ nhờ.
Dù gia đình họ bây giờ cuộc sống cũng khá , trong tay cũng chút tiền, bố Điền Cường liền định xây thêm một hai tầng nữa nền nhà cấp bốn cũ ở quê.
“Lão Điền, ông thể về quê, đồng ý, xa ông.”
Từ Tố Phân lão Điền về quê xây nhà, lập tức chịu.
“ chỉ về giám sát công trình giúp đỡ một chút, như sẽ nhanh hơn, như năm nay về nhà, cả gia đình chúng đều phòng ở .”
“Không , ông cứ giao cho mấy thợ là , ông thợ hồ, ông về đó thì gì.”
“Về đó giám sát cũng nhanh hơn mà, chỉ nửa năm thôi, sẽ về ngay.”
“Không , , ông cứ về, ông về chẳng chỉ một ? Ông ai nấu cơm cho ?”
Từ Tố Phân chỉ là ông về.
Trước đây, cuộc hôn nhân đầu tiên hạnh phúc, cả gia đình từ trong ngoài đều do bà bận rộn lo toan, đây bà nghĩ gì, mệt thì mệt một chút cũng .
từ khi sống cùng lão Điền, bà phát hiện cảm giác cần tự tay việc nhà, nấu cơm mà chỉ cần tận hưởng cảm giác khác phục vụ thực sự sướng.
Vì bà lão Điền về quê nửa năm, lập tức chịu, gì cũng cho ông về.
“Bên cạnh là vợ chồng Cường tử và Tiểu Lệ, trong thời gian về quê, cô thể ăn cùng với họ.”
“ .” Bà mới .
Trước đây lão Điền nấu cơm cũng sẽ nấu cho bốn gia đình Điền Cường, Từ Tố Phân luôn thổi gió bên tai lão Điền, bắt Điền Cường họ đưa hai triệu tiền thức ăn mỗi tháng.
Trước đây vợ Điền Cường cũng sẽ mua rau, Điền Cường cũng sẽ đưa tiền cho lão Điền, nhưng họ còn nộp hai triệu tiền thức ăn mỗi tháng, Điền Cường tức chịu nổi.
Đặc biệt là là Từ Tố Phân ở giữa xúi giục, càng tức giận mà cãi to với họ, đó liền còn sống cùng lão Điền nữa, Từ Tố Phân cũng thấy khó chịu, chỗ nào cũng hợp.
Bây giờ lão Điền còn bảo bà ăn cùng nhà Điền Cường, Từ Tố Phân gì cũng .
“Ông để Điền Cường về giám sát , ông cứ ở đây.”
Lão Điền cau mày, “Nó về còn Tiểu Lệ ? Hai đứa trẻ ?”
Hai đứa con của Điền Cường một đứa bảy tuổi, một đứa ba tuổi, đều là tuổi nghịch ngợm.
“Có gì , hai đứa trẻ đều lớn , đứa lớn bảy tuổi , còn cần chăm sóc gì nữa, chỉ đứa nhỏ cần trông nom thôi.”
“Thường ngày cũng là Tiểu Lệ chăm sóc con mà, Điền Cường chỉ phụ trách kiếm tiền, hơn nữa còn hai chúng ở đây, chuyện gì cũng thể giúp đỡ, dễ lắm.”
Từ Tố Phân thấy lão Điền vẫn còn chần chừ, bà bĩu môi đảo hai mắt, đưa tay nhéo cánh tay lão Điền.
“Ông đúng là ngốc, ông chẳng hiểu gì cả, về đó cũng chỉ là giúp mấy việc nặng thôi, còn lãng phí nửa năm thời gian kiếm tiền.”
“Điền Cường là thợ điện nước, về đó còn thể lắp đặt điện nước cho tầng mới xây, chẳng tiết kiệm một khoản tiền lớn ?”
Từ Tố Phân như , lão Điền liền động lòng.
Cuối cùng Điền Cường lão Điền về quê.
Anh về, gia đình liền tan nát.