Chương 6
Chỉ là lúc luôn mà nghĩ tới ba , đàn ông phong lưu, luôn oay quanh những cánh én nhỏ xinh, và sợ kiểu .
Sau khi Bùi Yến tỏ tình, ít khi còn gặp Hoắc Tranh trong khuôn viên trường đó thì chuyển sang hệ quốc tế, chuẩn du học.
Khi còn nhẹ nhõm thở phào.
Vì yêu, liên hôn giữa và nhà họ Hoắc cũng tự nhiên giải trừ.
Còn giờ đây, các dòng bình luận rằng nếu trả lời tin nhắn, Hoắc Tranh sẽ hắc hóa trở thành kẻ chiếm hữu cực đoan.
Thậm chí còn bảo sẽ giam giữ , ... những chuyện khác nữa…
thật sự khó tưởng tượng những từ đó thể gắn liền với Hoắc Tranh .
Ngày tổ chức tiệc sinh nhật.
Giới thượng lưu của thành phố A gần như đều mặt.
biểu diễn một bản violin quen thuộc, tiếng đàn kết thúc trong tiếng vỗ tay vang dội.
“Đó là tiểu thư nhà họ Trì ở kinh đô ? Trông cứ như minh tinh , chắc showbiz cũng nổi.”
“ vị hôn phu của cô mới mất lâu, trông vẫn rạng rỡ thế?”
“ xem video phỏng vấn lúc cô , như tiên nữ, khiến thương.”
【Đám nhân vật phụ chuyện thật gượng gạo.】
【Chắc do chỉ thấy chữ chứ thấy cảnh nên cảm độ hào nhoáng.】
【Dù thì, nữ chính của chúng giỏi thế , nam chính thật đúng là trèo cao.】
Khi xuống sân khấu, thấy Lục Phong trong đám đông.
gửi thiệp mời, chẳng hiểu .
Cậu giơ tay chào:
“Chị dâu!”
bước đến, giọng bình thản:
“Sau đừng gọi như nữa, dù cũng từng thật sự gả cho .”
“Được …” – gãi đầu, lấy một hộp quà tinh xảo:
“Hôm qua bọn dọn di vật của Yến ca, mới phát hiện chuẩn quà sinh nhật cho chị. Anh nhờ đưa .”
Trên hộp quà gắn một tấm thiệp nhỏ:
“Tặng vợ yêu: Trì Nguyệt nhận.”
Chỉ cần nét chữ, do Bùi Yến .
【C.h.ế.t , đừng nữ chính sắp mềm lòng nha!】
【Gì mà di vật chứ, rõ là tối qua Yến ca sai mua gấp còn bày đặt.】
liếc qua, hờ hững :
“Biết , đặt ở đằng .”
chỉ về một góc nơi chất đầy những hộp quà sinh nhật, buồn nhận lấy.
Lục Phong ngẩn :
“Chị mở thử ?”
“Quà nhiều lắm, mở hết.”
rời .
Anh lập tức báo :
“Yến ca, hình như chị dâu mặn mà với quà của .”
Bùi Yến nhắn ngay:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-va-phan-dien-ket-hon-roi/chuong-6.html.]
“Cậu ngốc , Trì Nguyệt là nặng tình, nếu cô mở mà xúc động mặt bao , chẳng mất mặt ?”
“Ờ… cũng đúng, vẫn là hiểu cô nhất.”
Lục Phong gõ:
“ tiệc sinh nhật chỉ là bề ngoài, thật nhà họ Trì nhân cơ hội tìm mối liên hôn mới. Anh tính về sớm ? Toàn trai tài gái sắc đó.”
“Nói bậy. Cô ghét nhất loại hôn nhân vì lợi ích, đến mấy cũng vô ích thôi.”
“Anh định khi nào về?”
“Cuối tháng. Người bên dính quá, sớm cũng .”
Lục Phong thấy chỉ im lặng đúng là hoàng đế gấp, thái giám gấp .
Tiếng xung quanh rộn ràng, hết đến khác bước tới chúc sinh nhật vui vẻ.
Mẹ nắm lấy tay , giọng pha chút nghiêm nghị:
“Con mà, ba chỉ con là con gái. Sau công ty chắc chắn cũng giao cho con quản lý.”
Bà kéo về hướng khác, nhạt:
“Bé cưng , Hoắc Tranh về nước thật dễ, con thích nó, nhưng nhà họ Hoắc dù cũng…”
đáp nhẹ:
“Anh đồng ý, thì con cũng ý kiến gì.”
Câu dứt khoát khiến khựng .
, của quá ngây thơ.
Tình cảm thể đổi trong phút chốc, chỉ lợi ích mới là thứ vĩnh viễn phai.
Hai mươi mấy năm sống trong nhung lụa của , tất cả đều nhờ nền tảng trăm năm vững chắc của nhà họ Trì.
hai năm gần đây, do làn sóng thế lực mới trỗi dậy, nhiều dự án vốn trong tay chúng liên tục cướp mất.
Muốn giữ vị thế, chỉ còn cách tìm đối tác mạnh để liên kết lợi ích và nhà họ Hoắc chính là lựa chọn nhất.
Tình tình, yêu yêu, đặt tiền quyền và tương lai, đều còn quan trọng nữa.
【Trời ơi, đây là kiểu xem mắt của hào môn đó hả~ cho chuyển kênh về nông thôn coi ruộng gấp!】
【Thật á, nữ chính xinh , độc lập, cưới chứ, sống một chẳng vui hơn ?】
【Cưới cũng tệ, đàn ông đều giống thôi, chọn giàu quyền thế thì . Lại còn giúp ích cho nhà , mà phản diện trai sạch sẽ, kết hôn chẳng khác nào thêm bạn giường lợi đôi bên, lời quá chứ , hì hì~】
Từ xa, Hoắc Tranh khoác bộ vest cao cấp cắt may hảo, cổ áo mở, khí chất ôn nhu nhã nhặn, đúng dáng vẻ của một công tử quý tộc.
Bên cạnh là ông nội Hoắc, hai trò chuyện cùng bước về phía .
Anh mỉm , giọng trầm ấm:
“Trì Nguyệt, Chúc em sinh nhật vui vẻ.”
cụng ly với , khẽ đáp:
“Cảm ơn.”
Hai bên gia đình trao đổi những lời xã giao, bầu khí bên ngoài lễ độ, trong lòng tính toán.
Ông nội Hoắc hiền hậu, giọng từ tốn:
“Hai đứa còn trẻ, nên trò chuyện nhiều hơn một chút.”
Tại khu vườn của khách sạn, chỉ còn hai .
Nhắc đến chuyện liên hôn, Hoắc Tranh , giọng bình tĩnh:
“Nếu em thích, đồng ý cũng .”
【Ối giời, vẻ quân tử lắm ha, chứ tối nay mà đồng ý thì phát điên lên cho xem.】