Chương 5
Đèn bật sáng.
Ánh sáng trắng chói rọi xuống, đập mắt là bờ n.g.ự.c trắng như ngọc của đàn ông .
【Cái góc cứu với, phản diện ơi… n.g.ự.c to quá!!!】
【Nữ chính ơi còn chờ gì nữa, nhào vô !!!】
Người đàn ông nheo mắt vì ánh sáng, đến khi rõ , ánh mắt thoáng sững , trầm xuống:
“Trì Nguyệt?”
mất hai giây mới nhận đàn ông mặt chính là Hoắc Tranh.
“Hoắc Tranh em đau đấy.”
Bàn tay giữ cổ tay buông ngay.
Anh cúi đầu, trượt yết hầu khẽ động, kéo tấm chăn mỏng bên cạnh đắp cho , đồng thời xoay mặt , tránh ánh .
Chỉ đến khi xuống, mới phát hiện dây áo trễ vai trượt xuống từ lúc nào.
Hoắc Tranh dậy, vành tai ửng đỏ, lưng , mặc áo sơ mi và quần dài.
Thật , cũng từng nhầm phòng nhưng đây cửa luôn khóa, mở , là sai liền rút tay .
Còn đêm nay, cửa khóa, vì say mà bước chút cảnh giác… …
“Niệm Niệm bảo em tạm ở đây, em còn quen chỗ , nên nhầm phòng.”
Hoắc Tranh xoay .
Áo sơ mi mặc vội, chỉ cài vài khuy ở , lộ làn da trắng lạnh và đường viền cơ n.g.ự.c sâu rãnh.
Ánh mắt trượt qua , bình tĩnh đến mức khiến khác đoán nổi:
“Ừ, em cứ ở đây . Anh về nhà chính.”
【Bề ngoài phản diện lạnh lùng: “Anh về nhà chính đây~” Bên trong: “Giữ ! Giữ mau!!”】
【Không dám tưởng tượng nếu phản diện mặc vest, ôm nữ chính lòng, hôn sạch nước mắt ở khoé mắt cô thì sẽ phát điên mất.】
【Có nha nha, nguyên tác thật sự đoạn đó, lúc nữ chính cãi với nam chính chạy , phản diện hắc hóa giữ cô trong biệt thự, hôn tát bảy tám cái, cực !】
nghi ngờ đám bình luận đang tự tưởng tượng lung tung, nhưng cách nào chứng minh.
Ánh mắt Hoắc Tranh chẳng chút d.a.o động, và khi đang tạm ở đây, phản ứng đầu tiên của là rời .
Người như thế, khả năng mấy chuyện “giam giữ” gì đó chứ?
“Anh cần về , muộn . Với , nơi vốn là nhà của .”
Động tác đeo đồng hồ của Hoắc Tranh khựng .
khẽ:
“Xin vì tỉnh giấc. Em về phòng đây.”
Sáng hôm , tỉnh dậy, cứ tưởng Hoắc Tranh rời .
khi bước khỏi phòng, thấy ở bàn ăn, ánh mắt thản nhiên liếc sang :
“Dậy .”
Khuôn mặt thiếu niên từng ngông nghênh trong ký ức, giờ hòa gương mặt điềm đạm, lạnh lùng và chững chạc của đàn ông mắt.
bước gần, mỉm :
“Chào buổi sáng, là Hoắc Tranh ?”
Anh cong môi, ánh nhàn nhạt:
“Tối qua còn nhận , hôm nay giả vờ quên ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-va-phan-dien-ket-hon-roi/chuong-5.html.]
khẽ nâng cổ tay, da vẫn còn lưu một vệt hồng nhạt:
“Tay khỏe thật đấy, cổ tay em đỏ cả .”
Anh cụp mắt, giọng thấp xuống:
“Xin , tối qua tưởng là trộm.”
【Trộm chứ còn gì nữa, là kẻ trộm tim đấy~】
【Thôi Hoắc tổng ơi, tối qua nữ chính rời khỏi là chỗ cô , tưởng ai !】
thấy vành tai nóng lên.
“Uống sữa ?” – hỏi.
khẽ gật đầu:
“Có, cảm ơn.”
Anh đưa chai sữa bò còn ấm, đẩy chiếc bánh sừng bò về phía :
“Trợ lý mua bữa sáng lỡ tay mua dư một phần.”
“Vậy em khách sáo nhé.”
“Anh dạo ở đây một thời gian, dự án mới gần khu . Nếu em thấy bất tiện thì…”
“Không , đây vốn là nhà của mà. Khi nào em tìm chỗ phù hợp sẽ chuyển .”
Sau đó, kể chuyện Hoắc Tranh trở về cho Hoắc Niệm.
: “Anh về nước .”
Hoắc Niệm: “Thật hả? Tớ còn ! Tháng hỏi, đến Tết mới về cơ mà.”
: “Không , tớ chỉ hỏi để chắc thôi.”
Hoắc Niệm: “Tớ hỏi ông nội, đúng là dự án mới gần đó. Anh tớ chủ động xin , nên mới chuyển đến khu ở.”
: “Ra ~”
Hai ngày nữa là sinh nhật của .
Trước đây, và Bùi Yến bàn xong kế hoạch, đám cưới sẽ Maldives hưởng tuần trăng mật, cũng để mừng sinh nhật luôn.
Giờ thì tất cả kế hoạch đều tan thành mây khói.
Mẹ gọi điện tới, giọng tươi vui mà hời hợt:
“Bé cưng ~ hai ngày nữa tổ chức tiệc sinh nhật cho con ở khách sạn Vân Trì của nhà nhé. Nhớ mặc một chút nha~”
Ba vốn dĩ thích cuộc hôn nhân giữa và Bùi Yến.
Sau khi tin “c.h.ế.t”, họ chỉ chuyển thẻ cho vài chục vạn coi như an ủi gọn gàng, lạnh nhạt, một câu dư thừa.
cúp máy.
Ngay đó, một dấu đỏ nhỏ nhấp nháy WeChat… là Hoắc Tranh gửi lời mời kết bạn.
đồng ý.
Ảnh đại diện của là một vầng trăng khuyết giữa bầu đêm đen đặc, giống như một vết rạch sắc lạnh x.é to.ạc bóng tối.
【Không cần cũng hiểu biểu tượng ý gì .】
【Xin dành tràng pháo tay cho đàn ông từng gửi cả trăm tin nhắn thử nghiệm xem nữ chính chặn , tra WeChat ID của cô cả trăm , và cuối cùng hôm nay mới dám nhấn gửi lời mời kết bạn!】
【Vỗ tay】
lướt qua trang cá nhân của , đa phần là bài đăng về công việc, thi thoảng xen lẫn vài tấm ảnh tập gym, nhảy dù, trượt dù lượn gió phong thái lạnh nhạt, phô trương.
Hồi cấp ba, nữ sinh theo đuổi Hoắc Tranh còn nhiều hơn cả theo đuổi Bùi Yến.
Thái tử nhà họ Hoắc ở kinh đô, lúc nào cũng là tâm điểm của đám đông.