Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 91
Cập nhật lúc: 2024-09-19 10:47:19
Lượt xem: 37
Lúc ăn cơm tối, vì lúc liên hoan với nhân viên công tác Lục Chi Ưu đã ăn no rồi, cho nên cô chống cằm ngắm Thẩm Trường An ăn cơm.
Bị ánh mắt trần trụi của Lục Chi Ưu chăm chú nhìn mình, Thẩm Trường An có thể bình tĩnh ăn cơm thì đúng là thánh.
"Thẩm Trường An, em nhìn anh như thế, vậy mà anh còn có thể nuốt cơm được hả?" Lục Chi Ưu cảm thấy thật thất bại, không lẽ dạo này sức quyến rũ của mình bị giảm rồi.
Thẩm Trường An hiếm khi bỏ đũa xuống, nhìn cô.
"Vì sao không nuốt được hả?" Anh hỏi lại cô.
"Không phải anh nhìn em là no rồi sao?" Cô dõng dạc nói.
"Là sao?"
"Anh không biết em là ‘sắc đẹp thay cơm’ hay sao?"
Lục Chi Ưu vừa nói xong, Thẩm Trường An đã không nhịn được, bật cười, cô nhóc này ăn gì lớn lên vậy, da mặt sao dày thế chứ.
"Bộ mắc cười lắm hả?"
"Em nghĩ sao?"
"Xã hội bây giờ, đến cả ăn ngay nói thật cũng không được." Lục Chi Ưu ra vẻ ưu thương.
Thẩm Trường An không nhịn được xoa xoa đầu cô.
"Không có việc gì làm thì cho Bánh Trứng với Đại Hắc ăn đi, tụi nó còn chưa được ăn kìa."
Lục Chi Ưu nghiêng người nhìn về phía Bánh Trứng với Đại Hắc, thấy cô nhìn tụi nó, hai đứa vội ngẩng đầu nhìn cô.
Lục Chi Ưu đứng dậy lấy thức ăn rồi đi tới chỗ tụi nó.
"Aigoo, hai đứa đáng thương."
Cô đổ thức ăn vào chén cho tụi nó, ngồi xổm trước mặt hai đứa.
Lúc Thẩm Trường An đi đến ban công, đã nhìn thấy Lục Chi Ưu ngồi xổm ở đó, vừa vuốt ve hai đứa Đại Hắc, miệng thì đang lẩm bẩm gì đó.
Anh bước tới gần, liền nghe giọng nói đầy căm phẫn của cô.
"Cơm ngon lắm sao, chị nhìn ảnh như thế, thế mà còn ăn cơm được?"
"Hơn nữa chị nói ‘sắc đẹp thay cơm’ bộ sai hả, hai đứa phân xử công bằng cho chị, có phải chị đẹp đủ thay cơm hay không, dù sao người ta cũng xinh gái thế này, đúng là không biết thưởng thức gì hết!"
Thẩm Trường An lắc đầu, tỏ vẻ bất đắc dĩ, cô còn dám cáo trạng.
Anh cầm chén đến phòng bếp, rồi bắt đầu rửa chén.
Sau khi rửa chén, anh lấy trái cây trong tủ lạnh ra rửa sạch, cắt ra bỏ vào đĩa.
Anh bưng đĩa trái cây ra ban công, để lên bàn ăn ở ban công.
Lục Chi Ưu thấy anh cắt trái cây thì bước tới, cái tay đang định vươn tới cầm lấy, chưa kịp chạm vào đã bị Thẩm Trường An đánh một cái "chát" lên tay.
Cô khó hiểu nhìn anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-91.html.]
Thẩm Trường An nhìn tụi Bánh Trứng, rồi nhìn tay cô, thản nhiên nói, "Đi rửa tay."
Lục Chi Ưu làm mặt quỷ với anh, chạy vào phòng tắm.
Thẩm Trường An ngồi xuống chưa được bao lâu, Lục Chi Ưu đã huơ huơ hai cái tay ướt chạy tới.
Cô ngồi xuống bên cạnh Thẩm Trường An, rồi vươn tay lấy một miếng trái cây.
Nhưng mà
Tay cô lại bị Thẩm Trường An cầm lấy.
"Em rửa tay rồi mà"
"Còn xài nước rửa tay nữa đó."
Nhưng Thẩm Trường An không nói gì, im lặng rút khăn giấy trên bàn ra, sau đó cẩn thận lau khô tay cho cô, từ bàn tay, mu bàn tay rồi đến từng ngón tay.
"Thẩm Trường An."
Sau khi Thẩm Trường An lau khô tay cho cô, rồi lại cầm lấy bàn tay kia cẩn thận lau tiếp.
Lục Chi Ưu bị sự dịu dàng của Thẩm Trường An làm cho mê man, hóa ra bác sĩ Thẩm ngày thường lạnh lùng là thế, đến lúc cưng chiều người ta là thế này đây, cô bây giờ cảm thấy thật may mắn vì lúc trước đã gặp được anh, cô thích anh cưng chiều cô như thế này.
*
"Được rồi đó." Thẩm Trường An buông tay cô ra.
Nhưng mà Lục Chi Ưu không lấy trái cây nữa, mà trực tiếp ngồi lên đùi Thẩm Trường An, mặt đối mặt với anh, tay ôm lấy cổ anh, cằm tựa lên vai anh.
"Thẩm Trường An, anh tốt với em quá." Cô ôm anh, nhẹ nhàng nói.
Hai tay Thẩm Trường An cũng ôm lấy eo cô.
"Không ăn trái cây nữa hả?" Anh hỏi.
Lục Chi Ưu buông cổ anh ra, kéo dãn khoảng cách với anh.
Cô nhìn anh, khóe miệng mỉm cười mang ý dụ dỗ.
"Thay vì ăn trái cây, em lại càng muốn ăn anh hơn." Giọng nói của cô nhẹ nhàng.
Đúng là tiểu yêu tinh mà.
Thẩm Trường An ấn đầu cô về phía mình.
Hai môi tiếp xúc, một cảm giác tê dại nhất thời đột kích toàn thân.
Anh nhẹ nhàng hôn môi cô, vuốt ve từng chút một, động tác vô cùng nhẹ nhàng,
Lục Chi Ưu hơi bất mãn khi anh hôn như thế, nhịn không được vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng vuốt ve môi anh, giây tiếp theo cô liền cảm nhân được thân thể của Thẩm Trường An bỗng chốc cứng đờ.
Thế nhưng một giây sau cô liền hối hận vì mình đã quá xúc động.
Bởi vì cô đã cảm giác được một cỗ sức mạnh hồng hoang đang chực chờ phát động từ trong cơ thể của bác sĩ Thẩm, từ rất lâu rồi, Hứa Kiều đã cảnh cáo cô, đừng bao giờ đốt lửa trên một người đàn ông thanh tâm quả dục, tâm hồn trong sáng, bởi vì cậu sẽ không biết sau khi đốt lửa rồi anh ta sẽ rất lưu manh.
Lúc trước Lục Chi Ưu còn không tin, nhưng bây giờ cô tin rồi.