Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 64
Cập nhật lúc: 2024-09-10 22:00:44
Lượt xem: 33
Không lâu sau ba người đã đem thịt ba chỉ, thịt bò, thịt dê, sườn heora ngoài sân.
Lục Chi Ưu phụ trách bưng chén đĩa, Hứa Kiều phụ trách lau bàn sắp ghế, Lệ Dĩnh phụ trách nướng thịt.
Trong giới, Lệ Dĩnh nổi tiếng là ham ăn, không những thích ăn, mà còn rất sành ăn.
"Dĩnh Bảo, dạo này cậu với Vỹ Đình rất hot ở trên weibo nhá, vợ chồng Khải Nguyệt cũng không phải là hư danh nhỉ, sao sao, cậu nghĩ sao?" Lục Chi Ưu tò mò hỏi.
"Nghĩ gì là nghĩ gì?" Lệ Dĩnh cầm cái gắp thức ăn sửng sốt một lúc, sau đó tiếp tục nướng thịt vô cùng bình tĩnh.
"Nói nhảm, theo đuổi anh ấy!" Lục Chi Ưu nhịn không được trêu cô.
Lật Dĩnh hơi 囧, "Hả.cậu nói gì thế?"
"Có phải tớ nói bậy hay không, ai có mắt đều có thể nhìn ra Trần Vỹ Đình thích cậu hết, cậu thân là người trong cuộc, không lẽ lại không biết?"
"Cậu không cần lo mình với Vỹ Đình ra sao đâu, cậu cứ lo cho chuyện của mình trước đi."
Lục Chi Ưu bĩu môi, chuyện sớm muộn thôi, gấp cái gì?
Lệ Dĩnh thành thục cầm cái gắp trở thịt nướng trên vỉ, đến khi hai mặt đều nướng chín vàng, cô mới bắt đầu quét nước sốt, rắc gia vị lên.
Ngay lập tức mùi thịt nướng thơm phức tỏa ra khắp nơi.
"Thơm quá!" Lục Chi Ưu nhìn thịt nướng trên vỉ, nuốt nước miếng.
"Ăn thử không?" Lệ Dĩnh hỏi.
"Được được" Lục Chi Ưu vội vàng gật đầu.
Lệ Dĩnh lấy cái gắp kẹp miếng thịt ba chỉ đã được nướng chín lên, thổi thổi rồi đưa đến bên miệng Lục Chi Ưu.
Lục Chi Ưu mặc kệ có nóng hay không, nhét ngay vào miệng mình.
"wa...ngon quá"
Lệ Dĩnh cầm lấy mấy cái đĩa ở trên tay Lục Chi Ưu, gắp thịt bỏ vào.
“Bưng qua đây đi."
"OK"
Lúc Lục Chi Ưu và Lệ Dĩnh bưng thịt qua, Hứa Kiều đã dọn bàn ăn xong xuôi.
Trên bàn đặt ba ly đá bào matcha, ba phần bánh ngọt matcha, và mấy đĩa rau xà lách, đủ loại tương, kimchi, gừng, hành, tỏi, còn cô thì đang ngồi trên ghế chờ mang thịt nướng tới.
"Cuối cùng cũng đến rồi."
Ánh mắt Hứa Kiều cứ chăm chăm vào đĩa thịt nướng trên tay các cô.
Hai người đặt thịt nướng lên bàn ăn.
"Đợi xíu, tụi mình chụp hình kỉ niệm nào!" Lục Chi Ưu nói.
"Đương nhiên, mình phải đăng Weibo, thể nào cũng sẽ có fan nói mình gây thù chuốc oán cho coi" Lệ Dĩnh cười nói.
"Đoán là mấy bạn ấy cũng không muốn nhìn tụi mình đâu, cả ngày show ân ái, show mỹ thực"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-64.html.]
Lục Chi Ưu đứng đầu, Lệ Dĩnh và Hứa Kiều đứng bên cạnh cô.
"1 2 3 Kimchi..."
Sau khi chụp xong.
"Ăn nào ăn nào."
Ba người ngồi vào chỗ, bắt đầu ăn từng miếng thịt, vô cùng vui vẻ.
"Rất muốn hưởng thụ một cuộc sống như thế này." Lệ Dĩnh phát biểu.
"Mình cũng vậy, lâu rồi không được thoải mái thế này, may là đã đóng máy, mình có thể tranh thủ nghỉ ngơi một chút, dù gì cũng không có thiếu tiền xài, cho nên mình sẽ quyết định không nhận đại diện phát ngôn, quảng cáo, tập trung tinh thần để theo đuổi nam thần nhà mình.
"Ù ôi, cậu chả có tiền đồ gì cả, tới bây giờ vẫn chưa thu vào túi nữa hả?" Hứa Kiều nhịn không được đ.â.m cho cô một nhát.
"Hứ, ít nhất cũng đã có chút tiến triển rồi đấy thôi."
"Có tiến triển gì thế?" Lệ Dĩnh hỏi.
"Bây giờ mình đã có quân sư rồi, hơn nữa quân sư này hoàn toàn là một cánh tay đắc lực. Lục Chi Ưu cười đắc ý.
Hứa Kiều không quen nhìn dáng vẻ đắc ý của Lục Chi Ưu, nhịn không được lấy tay vỗ trán cô.
"Nói mau, là ai hả?"
"Mẹ Thẩm."
Lục Chi Ưu vừa dứt lời, Hứa Kiều và Lệ Dĩnh đều há hốc mồm đầy bất ngờ.
"Phắc, Lục Chi Ưu, phục cậu luôn, nhanh thế mà đã thu phục được mẹ người ta rồi, tại hạ bái phục, bái phục!" Hứa Kiều nói.
"Mẹ Thẩm rất thích mình mà, bác ấy là fan trung thành của mình đó" Nói đến đây, Lục Chi Ưu lại bắt đầu kiêu ngạo.
"Làm chơi mà ăn thật nha, bác sĩ Thẩm sắp bị thu phục rồi!" Lệ Dĩnh bật ngón tay cái với cô.
"Ha ha ha, cho cậu mượn may mắn của mình nè!"
Mấy người Lục Chi Ưu chơi cả một buổi chiều, đến khi trời tối mới bắt đầu thu dọn đồ đạc quay về.
Buổi tối về đến nhà, lúc Lục Chi Ưu đang chuẩn bị tẩy trang đi tắm thì nhận được điện thoại của Khương Thang.
"Alo, có chuyện gì thế?"
"Chị Lục, ngày mai chúng ta phải đến Thượng Hải quay Thế Giới Vui Vẻ, chị quên rồi hả?"
"Hả?"
Đúng là, nếu Khương Thang mà không gọi điện nhắc nhớ, cô đã quên mất rồi.
"Em biết ngay là chị không nhớ mà, nên mới gọi điện nhắc chị, ngày mai 12 giờ trưa em đến đón chị, chuyến bay lúc 1 giờ 30, khoảng 8 giờ tối mới bắt đầu ghi hình."
"Ừ, biết rồi, may có cậu nhắc, chị quên mất tiêu."
"Không có gì, chị Lục, chị mau đi nghỉ sớm đi, nghỉ ngơi cho thật tốt, ngày mai mới có thể xinh đẹp ngời ngời được!"
"Ừ, được rồi."