Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 50
Cập nhật lúc: 2024-09-07 21:18:00
Lượt xem: 46
Tình huống này không chỉ khiến mọi người ngơ ngác, mà ngay cả Lục Chi Ưu trong nháy mắt cũng ngác ngơ, nhưng cô phản ứng nhanh nhạy, sau đó cũng không thèm nhìn đạo diễn, quay đi ngược hướng với Hà Cẩn Duyên, không thèm quay đầu lại.
Đạo diễn Lý ôm bộ trang phục, khóc không ra nước mắt.
Mọi người trầm mặc.
Anh quay phim vỗ vỗ vai đạo diễn: "Đạo diễn, cố lên"
Người tạo hình vỗ vai đạo diễn: "Đạo diễn, cố lên"
Nhân viên ánh sáng vỗ vai ông: "Đạo diễn, chú có thể mà!"
Đạo diễn Lý ngơ ngác ôm trang phục trong tay, ông đã tạo nghiệt gì hả? Sao lại tự mình tìm đường c.h.ế.t thế này!
"Chị Lục, chị cãi nhau với anh Cẩn Duyên, chúng ta về sau còn rất nhiều cảnh quay chung với nhau, hay là chúng ta mềm mỏng một tí đi?"
"Đừng có mơ, diễn chung thì sao, cậu ấy không trêu tôi nữa chắc? Cậu ấy không muốn tôi sống yên thì tôi cũng không để cậu ấy sống tốt đâu." Lục Chi Ưu nói.
Khương Thang im lặng, nhiệm vụ thất bại.
Ở một diễn biến khác.
"Cẩn Duyên, câu bây giờ làm căng với cô Lục, chúng ta cũng sắp đóng máy rồi, cậu càng ngày sẽ có càng nhiều cảnh diễn chung với cô ấy, nếu cảm xúc của hai người lệch đi
"Đường Dịch, có gì nói thẳng." Hà Cẩn Duyên ngắt lời Đường Dịch.
"Chủ động xin lỗi cô Lục đi"
Hà Cẩn Duyên nhìn anh như đang nhìn người ngoài hành tinh.
"Đường Dịch, anh có động kinh không hả?" Anh hỏi.
Đường Dịch trợn mắt.
"Tôi nói anh nghe, chuyện đó không có khả năng đâu." Hà Cẩn Duyên bắt chéo chân, nói.
"Hà Cẩn Duyên!" Đường Dịch sắp bùng nổ rồi.
Vì sao Đường Dịch dám nói chuyện như thế với Hà Cẩn Duyên ư? Đường Dịch tuy là người đại diện của Hà Cẩn Duyên, nhưng hai người hợp tác lâu năm, từ khi Hà Cẩn Duyên debut lúc 19 tuổi đến bây giờ, hợp tác đã được 8 năm rồi, về mặt tư thì chính là quan hệ bạn bè, cho nên Đường Dịch nói chuyện với Hà Cẩn Duyên cũng tự nhiên tùy tiện như thế.
"Anh quát tôi cũng vô dụng, dù sao tôi cũng sẽ không xin lỗi, không xuống nước, cương quyết, NO!" Nói xong, Hà Cẩn Duyên nhắm mắt lại, không muốn nói tiếp.
Đường Dịch nhắm mắt lại, hít sâu, ngay lúc mở mắt ra định nói chuyện cho ra lẽ thì thấy Khương Thang đang đứng cách đó không xa, vì thế anh bước đến chỗ Khương Thang, vì anh sợ nếu mình không rời khỏi chỗ này, sẽ không trấn áp được sức mạnh hồng hoang của chính mình.
Lúc Đường Dịch rời khỏi, Hà Cẩn Duyên mở mắt nhìn bóng lưng anh, sau đó lại tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Khương Thang nhìn Đường Dịch bước đến.
Trong mắt hai người đều mang theo vẻ tìm tòi. Sau đó hai bên đều lắc đầu bất đắc dĩ.
Xong rồi, nhiệm vụ đều thất bại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-50.html.]
"Người bên kia nói sao?" Đường Dịch hỏi.
"Nói anh Cẩn Duyên không khiến chị ấy dễ chịu, chị ấy cũng sẽ không để anh ấy dễ chịu, anh Cẩn Duyên thì sao?"
"Không xin lỗi, không xuống nước, kiên quyết, NO!" Đường Dịch nói.
Hai người lại thở dài một hơi, hai người này có phải muốn làm cho đối phương khó chịu đâu, rõ ràng là cả tổ phim đều chịu khổ, đáng thương nhất là đạo diễn của bọn họ.
Do mùi “thuốc nổ” quá nồng, cho nên không khí ở studio hôm nay vô cùng im lặng, bởi vì hai người này chỉ cần lúc quay không hợp ý một tí thôi sẽ dìm nhau.
Sau đó sẽ tự thêm cảnh, một cơn mưa cấu xé, càng làm cho mùi thuốc s.ú.n.g ở studio càng nồng, cuối cùng diễn hỏng, lại tiếp tục cấu xé.
Vì thế, công việc ở studio kết thúc muộn hơn so với ngày thường.
Lục Chi Ưu từ phòng hóa trang đi ra lại gặp phải Hà Cẩn Duyên ở phòng cách vách.
Hai người liếc nhau một cái, đồng thanh "hừ" một tiếng, rồi tự đi ra xe chuyên dụng của mình.
Lên xe, Lục Chi Ưu đặt m.ô.n.g ngồi lên ghế.
"Nếu chị không cấu xé với Hà Cẩn Duyên thì chúng ta đâu có về trễ thế, cho nên, chị Lục à, ngày mai đừng có thế nữa, dù sao còn mấy ngày nữa là đóng máy rồi." Khương Thang khuyên nhủ.
"Vậy là tôi không được cấu xé cậu ấy hả?"
Khương Thang im lặng.
Lục Chi Ưu sờ sờ bụng mình, đói quá đi mất.
Bởi vì cãi lộn với Hà Cẩn Duyên cho nên vẫn chưa ăn cơm chiều, hơn nữa hai người còn NG biết bao nhiêu lần, bụng cô đã réo liên hồi.
Khương Thang nhìn thấy hành động sờ bụng của cô, hỏi: "Chị Lục, chị đói hả?"
"Ừ" Lục Chi Ưu gật đầu.
"Chị xem chị đi, lúc chiều cho chị ăn, chị lại không ăn, bây giờ đói rồi hả?"
Khương Thang nhịn không được khinh bỉ cô, cái gì khó ăn, rõ ràng là mình kén ăn, chắc là dạo này ở nhà Thẩm Trường An được ăn ngon cho nên cái miệng bị chìu hư rồi.
Hả? Bác sĩ Thẩm?
Khương Thang nhìn cô qua kính chiếu hậu, ánh mắt đảo một vòng, giống như vừa nghĩ ra cái gì.
***Đoạn kịch nhỏ:
Hôm nay sau khi kết thúc công việc, hơn nửa đêm rồi mà đạo diễn Lý vẫn còn ngồi xổm ở nhà vệ sinh giặt đồ.
Ông cũng không dám dùng máy giặt, sợ hư đồ lại phải bồi thường, cho nên tự giặt bằng tay.
Vừa giặt vừa lẩm bẩm.
Nghiệt duyên a! Nghiệt duyên a!