Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 37

Cập nhật lúc: 2024-09-04 14:22:03
Lượt xem: 58

Thẩm Trường An nhìn cái chảo dầu đang bốc lửa hừng hực, Lục Chi Ưu cầm cái xẻng, đứng bên cạnh luống cuống tay chân, dáng vẻ dường như bị dọa không nhẹ.

 

Anh chạy nhanh đến cầm cái nắp bên cạnh, sau đó đậy lên, lửa nhờ thế mà cũng được dập tắt, anh liền thuận tay tắt bếp.

 

Đến khi thấy lửa đã bị dập tắt, Lục Chi Ưu mới yên lòng, nhưng giây tiếp theo, cô bắt đầu òa khóc, "Bác sĩ Thẩm, có phải mặt em bị hủy rồi không, mặt em đau quá!"

 

Nếu hủy dung rồi thì làm sao bây giờ? Cô sẽ không còn là nữ thần quốc dân nữa, hủy dung rồi làm sao mà theo đuổi Thẩm Trường An, sao có thể làm nũng với anh đây?

 

Nghe Lục Chi Ưu nức nở, lòng của Thẩm Trường An vừa được buông lỏng liền bị buộc lên cao trở lại, anh kéo Lục Chi Ưu qua, nhìn gương mặt trắng nõn của cô, quả nhiên gương mặt trắng trẻo ấy bị b.ắ.n vài vết dầu, nhưng cũng may là dầu chưa nóng cho nên chỉ bị sưng đỏ một chút, cũng không có gì nghiêm trọng.

 

Anh nhìn nước mắt vẫn chưa khô trên gương mặt cô, đôi mắt còn đang hồng hồng, bèn lấy tay giúp cô lau đi nước mắt.

 

"Mặt không bị hủy đâu, đừng khóc."

 

"Thật...thật không..." Lục Chi Ưu vẫn cứ thút thít.

 

"Thật"

 

Thẩm Trường An cầm lấy cái xẻng trong tay cô rồi kéo cô đến nhà vệ sinh.

 

"Làm gì vậy?"

 

"Rửa mặt."

 

Lục Chi Ưu đứng cạnh bồn tắm, Thẩm Trường An dùng khăn mặt thấm nước rồi lau đi vết dầu mỡ trên mặt Lục Chi Ưu.

 

Sau khi lau xong, anh mới dẫn cô đi ra ngoài.

 

"Ngồi đây chờ tôi một lát."

 

Lục Chi Ưu nghe lời Thẩm Trường An, ngoan ngoãn ngồi xuống sofa chờ anh.

 

Một lúc sau, Thẩm Trường An cầm theo một hộp thuốc từ phòng ngủ đi ra.

 

Đúng là bác sĩ mà, trong nhà đều có hộp thuốc, vô cùng tiện lợi.

 

Anh ngồi xổm xuống, sau đó lấy tuýp kem trị phỏng bóp lên trên miếng bông gòn, rồi nhẹ nhàng bôi lên mặt cô.

 

Mát mát, lành lạnh, vô cùng dễ chịu.

 

Lục Chi Ưu yên lặng suy nghĩ, cô len lén nhìn nét mặt của Thẩm Trường An.

 

"Bác sĩ Thẩm, mặt em sẽ không bị hủy đúng không?" Cô cẩn thận hỏi.

 

Thẩm Trường An cười khẽ, "Cô suy nghĩ nhiều rồi, không có nghiêm trọng đâu, bôi thuốc rồi, sẽ lành rất nhanh thôi."

 

"Vậy thì tốt, em bị hù c.h.ế.t khiếp rồi, em còn tưởng mặt bị hủy rồi chứ." Lục Chi Ưu lấy tay vỗ vỗ ngực.

 

"Bây giờ mới biết sợ, vừa rồi không phải thề thốt với tôi là cô biết nấu cơm sao? Cao thủ mà bị bỏng dầu hả?"

 

Lục Chi Ưu 囧.

 

Lúc này cô chỉ có quyền giữ im lặng, cô không muốn lại bị Thẩm Trường An cười nhạo nữa đâu, bị bẽ mặt nhiêu đó là đủ lắm rồi.

 

Thẩm Trường An thấy Lục Chi Ưu cúi đầu, dáng vẻ không nói được câu nào, so với dáng vẻ trên TV dễ thương vô cùng.

 

"Sao không trả lời?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-37.html.]

 

"Chỉ là ngoài ý muốn thôi."

 

Thẩm Trường An cười cười, không khỏi lấy tay liền vuốt vuốt mái tóc mềm mại của cô, "Được rồi, là ngoài ý muốn, vậy để tôi làm cơm, cô cứ ngồi chờ ăn là được rồi."

 

"A"

 

A...làm sao đây...làm sao đây thiệt là đẹp trai quá đi.

 

Thẩm Trường An sau khi cất hộp thuốc thì quay lại phòng bếp.

 

Xuyên qua kính, anh nhìn thấy Lục Chi Ưu ngoan ngoãn ngồi đấy, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy mềm mại.

 

Rất nhanh, Thẩm Trường An đã bày ra một bàn 4 món mặn, 1 canh.

 

Thịt gà hầm, sườn xào ớt xanh, cá dưa chua, cải trắng xào, và một tô canh trứng cà chua.

 

Lục Chi Ưu ngồi bên cạnh bàn ăn, hương thơm mê người khiến cô quẳng chuyện vừa xảy ra ra sau đầu.

 

"Bác sĩ Thẩm, em có thể ăn không?"

 

"Có thể."

 

Thẩm Trường An đưa cho cô một cái chén và một đôi đũa.

 

Lục Chi Ưu gắp một miếng thịt gà hầm bỏ vào miệng, thịt gà mềm mềm, lại thêm hương vị cay cay.

 

"Ngon quá, bác sĩ Thẩm, tay nghề của anh quá siêu."

 

Cô không nhịn được mở miệng khen ngợi.

 

"Ngon thì ăn nhiều một chút." Thẩm Trường An nhìn gương mặt bôi đầy thuốc mỡ của Lục Chi Ưu nhưng dáng vẻ cười vô cùng vui vẻ, tâm trạng cũng tốt hẳn lên.

 

***

Buổi tối, Lục Chi Ưu nằm trên giường, bỗng nhiên nở nụ cười, cô nghĩ đến chuyện vừa rồi ở nhà Thẩm Trường An, cô cùng anh ăn cơm, cơm nước xong, anh đi rửa chén, còn cô ngồi sofa xem TV.

 

Cô nhìn bóng dáng cao ngất ấy, trong lòng nhất thời sinh ra một cảm giác thỏa mãn.

 

Cô bắt đầu nghĩ nếu mỗi ngày đều như thế thì tốt biết mấy.

 

Khoảng cách giữa cô và anh có phải đã dần được rút ngắn rồi không?

 

Điện thoại bỗng nhiên báo có tin nhắn weixin, là Khương Thang gửi đến.

 

Vì mẹ cậu từ dưới quê lên cho nên ngày mai muốn xin nghỉ một ngày để ra sân bay đón mẹ.

 

Lục Chi Ưu sảng khoái đồng ý, dù sao tâm trạng của cô bây giờ rất tốt, nếu không phải nhờ cậu tìm được căn phòng tốt thế này, cô cũng không được làm hàng xóm của Thẩm Trường An, lại càng không được ăn bữa cơm do đích thân Thẩm Trường An nấu, đây xem như là công lao của cậu.

 

Bởi vì tối hôm trước Lục Chi Ưu nằm trên giường chỉ lo chuyên tâm suy nghĩ về mối quan hệ của mình và Thẩm Trường An, vì thế sáng hôm sau khi thức dậy, nhìn thấy đồng hồ báo thức mà ngơ ngác.

 

Bình thường 6 giờ cô đã dậy, bây giờ có ai giải thích cho cô tại sao đồng hồ bây giờ đã điểm 7 giờ rồi không?

 

Cô đột nhiên nhớ đến lát nữa còn có một cảnh quay quan trọng phải quay, hơn nữa hôm nay Khương Thang đã xin phép nghỉ, có nghĩa là cô phải tự đến studio, nếu mà đến muộn, thể nào cũng bị đạo diễn Lý lèm bèm bên tai c.h.ế.t mất thôi.

 

Nghĩ đến niệm kinh thần công của đạo diễn Lý, cô vội vàng ngồi dậy, chạy vào nhà vệ sinh.

 

Chưa đầy 2 phút sau, cô đã chạy ra, ngồi trước gương, trang điểm nhẹ nhàng, bình thường Lục Chi Ưu phải mất gần nửa tiếng mới hoàn tất hạng mục trang điểm này, nhưng hiện tại cô chỉ cần 10 phút là xong.

Loading...