Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 135: Ngoại truyện 1

Cập nhật lúc: 2024-09-30 19:50:12
Lượt xem: 26

1. Đăng ký kết hôn.

 

Ngày ấy từ Tân Giang quay về, vừa ra khỏi sân bay, Thẩm Trường An dẫn Lục Chi Ưu đến thẳng cục dân chính.

 

"Nhanh thế?" Lục Chi Ưu kinh ngạc hỏi anh.

 

"Nhanh hả?" Thẩm Trường An nghiêng đầu mỉm cười nhìn cô.

 

Lục Chi Ưu cong môi.

 

A~ hóa ra bác sĩ Thẩm còn gấp hơn cả cô nha~

 

Đến cục dân chính, anh và Lục Chi Ưu ngồi chờ, trước bọn họ là một đôi sắp trở thành vợ chồng.

 

Cô gái cứ liên tục quay đầu nhìn Lục Chi Ưu, cô ấy cứ cảm thấy bọn họ trông rất quen.

 

Sau vài giây.

 

"Chồng ơi chồng, đây không phải là Lục Chi Ưu và Thẩm Trường An ư?"

 

"Ừ, đúng rồi" Người đàn ông quay đầu nhìn thoáng qua, nhưng khác với cô gái, anh ta tỏ ra lạnh nhạt hơn.

 

"Má ơi, Thẩm Trường An đẹp trai quá đi." Cô gái ôm má, vẻ mặt mê đắm.

 

"Không được mê trai!" Người đàn ông nhéo má cô gái kia.

 

Có người đàn ông nào có thể chịu đựng được khi người yêu khen người đàn ông khác trước mặt mình, mặc dù anh ta cũng cảm thấy thế.

 

"Đúng là đẹp c.h.ế.t người mà!" Cô gái yếu ớt nói.

 

Chàng trai, "..."

 

"Anh cũng thấy Lục Chi Ưu rất xinh đẹp" Một lát sau, chàng trai nói.

 

Vẻ mặt cô gái vốn dĩ còn đang mê trai nháy mắt trầm xuống.

 

"Không cho anh nhìn cô gái khác"

 

"Thế sao em ngắm người đàn ông khác?"

 

"Ặc... không ngắm nữa, chồng em vẫn đẹp nhất."

 

"Ừ... vợ anh cũng đẹp nhất."

 

Lục Chi Ưu ngồi sau nghe bọn họ nói chuyện, cảm thấy như đang bị ngược, đó giờ toàn là cô ngược người ta, bây giờ lại bị ngược lại, buồn quá đi thôi.

 

Thẩm Trường An nghiêng đầu nhìn Lục Chi Ưu, anh vuốt tóc cô, đột nhiên tiến đến bên tai cô.

 

"Trong lòng anh, em mới là người xinh đẹp nhất."

 

Lục Chi Ưu mở to mắt nhìn Thẩm Trường An.

 

Má ơi má ơi.

 

Hóa ra Thẩm Trường An cũng biết nói ngọt, mà lại ngọt đến bùi tai, Lục Chi Ưu đã bị giọng nói của Thẩm Trường An làm cho mê muội.

 

Lục Chi Ưu tựa vào lòng anh

 

"Trong lòng em, anh cũng đẹp trai nhất."

 

Hai người nhìn nhau cười.

 

Rất nhanh đã đến lượt hai người.

 

Vì vẻ ngoài quá đẹp, hơn nữa lại là nhân vật công chúng, cho nên ngay cả nhân viên của cục dân chính không nhịn được mà mê mẩn, lén chụp thêm vài tấm hình.

 

"Được rồi, đầu sát lại một chút, mỉm cười nào."

 

Thẩm Trường An mặc áo sơ mi trắng quần âu đen, Lục Chi Ưu mặc một cái áo sơ mi cổ rộng màu trắng.

 

Hai người cùng nhau mỉm cười nhìn ống kính.

 

"Tách"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-135-ngoai-truyen-1.html.]

 

Người chụp hình chọn góc chụp, sau đó lưu lại khoảnh khắc đẹp đẽ này.

 

Ngồi trên ghế phụ, Lục Chi Ưu cầm hai quyển sổ màu đỏ, khóe môi nở nụ cười xán lạn.

 

Từ hôm nay trở đi, cô đã là người có gia đình.

 

Bà Thẩm?

 

Cô thích cách gọi này.

 

Thẩm Trường An nhìn thấy cô mỉm cười cũng cười theo.

 

"Vui thế à?" Anh hỏi.

 

"Đương nhiên, từ nay về sau anh phải gọi em là phu nhân đấy, Thẩm phu nhân, bà Thẩm? Hì hì, em đều thích."

 

Thẩm Trường An thấy Lục Chi Ưu vui như thế, liền bị cô cuốn hút.

 

"Đúng vậy, phu nhân, vợ ơi"

 

"Chồng ơi ~"

 

Lục Chi Ưu cẩn thận bỏ giấy chứng nhận vào túi xách, cô nhìn ngoài cửa sổ, cảm thấy đây không phải là đường về nhà.

 

"Chúng ta đi đâu thế?"

 

Lục Chi Ưu thắc mắc.

 

Thẩm Trường An vừa lái xe vừa trả lời cô.

 

"Họp mặt gia đình."

 

"Hả?"

 

2. Họp mặt gia đình

 

Thật ra tối qua sau khi Lục Chi Ưu ngủ, anh đã thông báo ý của mình cho ba mẹ và ba mẹ vợ tương lai rồi.

 

Ba mẹ Thẩm đương nhiên đứng về phía con mình, nhất là mẹ Thẩm, vô cùng vui vẻ, bà muốn Lục Chi Ưu làm con dâu mình không phải ngày một ngày hai.

 

Về phần ba mẹ Lục, sau khi gặp nhau lần trước, hai người cũng không có ý kiến gì, hơn nữa ba mẹ Lục rất hài lòng với Thẩm Trường An, quan trọng là Thẩm Trường An biết nấu ăn, còn nấu rất ngon nữa, ba Lục rất hài lòng, giống như lúc trước, vợ không vui sẽ không nấu cơm, ông phải nhịn đói, tìm con gái thì nó cũng không biết nấu, hai cha con đều đói meo.

 

Như thế này rất tốt, sau này vợ không nấu cơm, ông có thể chạy đến nhà con gái ăn cơm chùa, hơn nữa con rể nấu ăn không hề thua vợ mình, đương nhiên, mấy lời này, vì tuổi thọ nên ông sẽ không nói với vợ đâu.

 

Thẩm Trường An đưa Lục Chi Ưu đến khách sạn Tiêu Hương.

 

"Trong này hả?" Lục Chi Ưu đứng trước cửa một phòng bao, hỏi Thẩm Trường An.

 

"Ừ, đúng rồi, vào đi." Thẩm Trường An ôm vai cô đẩy cửa phòng ra.

 

Vừa bước vào, Lục Chi Ưu liền thấy ngay ba mẹ Thẩm, anh hai Thẩm, và ba mẹ mình.

 

Không biết mẹ Thẩm và mẹ Lục đang nói gì mà cả hai người vô cùng vui vẻ.

 

"Tới rồi hả, mau vào." Ba Thẩm thấy bọn họ bước vào, vui vẻ tiếp đón.

 

Lục Chi Ưu ngồi xuống, Thẩm Trường An ngồi bên cạnh cô.

 

"Chào em dâu" Thẩm Lạc Dương mỉm cười nhìn cô, vẫy tay chào.

 

"Chào anh Thẩm" Lục Chi Ưu cũng cười với anh.

 

"Thằng hai cũng nhanh thật, công phu tìm bạn gái trong nháy mắt, lại kết hôn nữa, aiz..." Thẩm Lạc Dương cảm thán.

 

"Ai da..."

 

Mẹ Thẩm ngồi bên cạnh Thẩm Lạc Dương nghe anh nói xong, liền đánh vào gáy anh.

 

"Mẹ, sao mẹ đánh con?" Thẩm Lạc Dương sờ cái gáy bị mẹ đánh, đúng là không hề nhẹ tay tí nào.

 

"Mày còn nói mà không biết ngượng, thân là anh mà kết hôn sau em trai, còn ra thể thống gì nữa, mẹ hỏi mày khi nào mới kiếm cho mẹ một đứa con dâu hả?"

 

Con dâu?

Loading...