Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 105
Cập nhật lúc: 2024-09-23 12:41:08
Lượt xem: 36
"Lau... lau xong chưa anh?" Cô hỏi khẽ.
"Ừ, xong rồi."
"Để em cất khăn vào nhà tắm.”
Nói xong cô tính đứng dậy, nhưng chưa kịp đứng lên, đã bị một lực từ phía sau kéo lại, trọng tâm không vững, cô liền té lên giường, Thẩm Trường An vươn cánh tay dài ôm cô vào lòng.
Cả người Lục Chi Ưu cứng đờ, cô không có mặc bra, không mặc bra đó!
Anh ôm cô từ phía sau, nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng cô.
"Không cất khăn hả?"
"Ừ, không cất."
"Hả"
Lục Chi Ưu im lặng, không khí trong nháy mắt cũng yên tĩnh hẳn, bởi vì hai người bọn họ không ai nói câu nào, nhưng cô lại cảm thấy vô cùng hoảng hốt.
Tay anh nhẹ nhàng vuốt ve xương quai xanh của cô.
Lục Chi Ưu bỗng chốc run rẩy.
"Em sợ hả?" Môi Thẩm Trường An nhẹ nhàng ma sát cái cổ mịn màng của cô.
Thật ra Lục Chi Ưu rất muốn nói với anh rằng, không phải là cô sợ, mà là kích động, nhưng đầu óc cô bây giờ vô cùng rối bời, một câu cũng không thể thốt ra được, cho nên chỉ có thể im lặng.
Bỗng nhiên Lục Chi Ưu cảm thấy như trời đất xoay chuyển, đến lúc cô phục hồi tinh thần thì đã bị Thẩm Trường An đặt dưới thân.
Thẩm Trường An nằm trên cô, nhìn vào cổ áo ngủ đang mở toang ra, cô có thể nhìn thấy cơ bụng tám múi của anh một cách rõ ràng, không khỏi nuốt nước miếng.
Cô thật muốn sờ một cái, cô cho anh sờ xương quai xanh, anh để cô sờ cơ bụng của mình chắc không sao đâu ha.
Trên thực tế, cô đã làm thế.
Tay Lục Chi Ưu không kìm được cách một lớp áo ngủ đặt trên cơ bụng anh.
Sờ không đã cô còn chọt chọt vào.
Ngay khi cô định chọc thêm vài cái, tay đã bị Thẩm Trường An nắm lấy, cô nhìn anh, trong mắt anh đen thăm thẳm, khiến cho cô cảm thấy sợ hãi.
"Không cho sờ thì thôi, đồ keo kiệt." Cô nhỏ giọng lầm bầm.
Một giây sau, Thẩm Trường An trực tiếp kéo tay cô để vào trong áo mình, tiếp xúc trực tiếp với cơ bụng của mình.
Mắt Lục Chi Ưu "tách" một phát sáng ngời, không khách sáo sờ sờ cơ bụng anh.
Thẩm Trường An không ngăn cản cô, tùy ý để cho cô sờ mình, qua một lúc lâu, Lục Chi Ưu cảm thấy tay mình mỏi nhừ, lưu luyến rút tay ra khỏi người anh.
"Sờ đủ chưa?"
Phía trên vang lên giọng nói của Thẩm Trường An, cô ngẩng đầu nhìn anh, gật gật đầu.
Thẩm Trường An bỗng nhiên nở nụ cười, "Em sờ đủ rồi, vậy tới lượt anh."
Sao lại tới lượt anh?
Lục Chi Ưu chưa kịp phản ứng, môi của Thẩm Trường An đã ép xuống.
Ngón tay thon dài của anh chậm rãi men xuống áo sơ mi cô, tay anh đi tới đâu, nút áo sơ mi bị cởi bỏ đến đó, áo sơ mi theo đó mà nhanh chóng rời khỏi bả vai của cô.
Cô ngửa đầu ra sau, đón lấy nụ hôn mạnh mẽ của Thẩm Trường An.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-105.html.]
Tay Thẩm Trường An đặt ở nơi mềm mại của cô nhẹ nhàng sờ nắn, một giây sau đã bị Lục Chi Ưu bắt lấy, hai tay đan vào nhau.
Mặt Lục Chi Ưu đỏ bừng vì nghẹn, cơ thể bắt đầu run rẩy.
Một tay của Thẩm Trường An tự do linh hoạt trên cơ thể cô.
Một lát sau, Thẩm Trường An mới buông cô ra, nhìn gò má ửng đỏ của cô, đôi môi đỏ au, anh không nhịn được cúi đầu hôn cô thật sâu, sau đó mới chậm rãi gài nút áo lại cho cô rồi ôm cô vào lòng.
Lục Chi Ưu mở to mắt.
Ặc không tiếp tục nữa hả?
"Hôm nay tạm thời tha cho em đấy, ngủ đi!" Thẩm Trường An vuốt ve gương mặt cô.
Ai bảo anh tha hả.anh muốn tha, nhưng em không muốn tha mà, đậu xanh. vịt đã đến tận miệng mà lại bay mất.
Nội tâm Lục Chi Ưu bây giờ vô cùng thất bại, cô thê thảm tựa lên vai Thẩm Trường An.
Được rồi, tắt đèn, đắp chăn, ngủ!
**
Sáng hôm sau, lúc Lục Chi Ưu thức dậy, cô vươn vai, lăn một vòng trên giường lớn.
Giường này đã thật, mềm kinh khủng.
Nhưng dần dần cô cảm thấy kì lạ, cô nằm trên giường nhắm mắt lại rồi mở ra.
Không có ai hết.
Cô vội vàng tỉnh dậy, bước xuống giường.
Trên giường chỉ có mình cô, không thấy Thẩm Trường An.
Thẩm Trường An đâu rồi?
Cô ngơ ngác.
Ngay lúc cô còn đang mờ mịt ngồi trên giường, Thẩm Trường An đẩy cửa bước vào.
"Em dậy rồi hả?"
"Dạ"
Thẩm Trường An cầm túi to đưa cho cô, Lục Chi Ưu nhận lấy, vừa mở ra nhìn mấy món đồ bên trong, lập tức cảm thấy xấu hổ.
Cô nhìn thử size bra, ngẩng đầu hỏi anh, "Sao anh lại biết?"
Thẩm Trường An cười khẽ, "Sờ thử là biết ngay thôi."
"Lưu manh."
"Anh ra ngoài đi, em thay đồ." Lục Chi Ưu đưa lưng về phía anh.
"Nhìn đã nhìn rồi, sờ cũng đã sờ, em còn ngại cái gì?" Thẩm Trường An trêu chọc cô.
"Không phải còn chưa làm hả?"
Thẩm Trường An, "..."
"Anh mau ra ngoài đi."
Thẩm Trường An bất đắc dĩ, biết thế hôm qua đừng nương tay với cô.
Sau khi Thẩm Trường An ra ngoài, Lục Chi Ưu mới chậm chạp thay quần áo.