Viện Nghiên Cứu Quân Khu Liên Bang.
Sở Tân cầm lấy bản báo cáo sức khỏe của , một tập tài liệu dày cộp, và xuống xem xét. Chỉ vài trang đầu là cô thể hiểu , phần còn thì mù mờ. Y học Liên Bang phát triển vượt bậc, giúp con hiểu sâu hơn về cơ thể.
Những căn bệnh nan y đây giờ thể kiểm soát và chữa trị. kèm với tiến bộ đó, báo cáo sức khỏe cũng ngày càng dày thêm. Sở Tân với kiến thức y khoa hạn chế, chỉ thể nhờ Ôn Đức sắp xếp một bác sĩ trẻ đến giải thích cặn kẽ cho cô.
Bác sĩ Tưởng giao nhiệm vụ , trình bày một kết luận khiến Sở Tân khỏi kinh ngạc: cơ thể cô siêu khỏe mạnh, vượt xa tiêu chuẩn của bình thường.
Ông còn hào hứng : “Nếu ai cũng gen của cô Sở, Liên Bang thể tiết kiệm đến tám phần chi phí y tế!” ông tiếc rẻ: “Tiếc là gen luôn kèm với ham sinh sản thấp.”
Sau những lời cảm thán, bác sĩ Tưởng chi tiết, giải thích rằng nếu báo cáo sức khỏe của cô tráo đổi, bệnh viện sớm phát hiện những điều đặc biệt.
Ông kể về khả năng phục hồi phi thường của cô: xe tải trăm tấn đ.â.m bay mà vẫn phủi m.ô.n.g dậy như gì, sinh con xong thể tham gia ngay Iron Man ba môn phối hợp, d.a.o đ.â.m bụng mà kịp xử lý cũng tự lành, để di chứng.
Sở Tân xong chỉ thốt lên: “Hóa Siêu Saiya chính là !”
Bác sĩ Tưởng vội vàng đính chính: “Năng lực tự lành của Saiya còn kém xa gen Long tộc Đế quốc đấy.” Ông quên khoe thêm: “Tôi còn nghiên cứu cả sinh vật vũ trụ nữa đấy.”
Tóm , theo lời bác sĩ Tưởng, Sở Tân đ.â.m đầu xe tải tự tử cũng thể xuyên đến thế giới khác , vì đơn giản là cô… thể chết!
Đến trang 25, Ôn Đức lên tiếng: “Đây là lý do chúng mời cô đến để kiểm tra .” Trang hiển thị hình ảnh quét lưng của Sở Tân, với một khoanh tròn phóng to ở vùng eo .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-90.html.]
Bác sĩ Tưởng đột nhiên hào hứng hẳn lên: “Cô đoán xem đây là gì? Gần đây, vùng eo của cô chắc hẳn cảm giác ngứa ngứa, đau nhức âm ỉ đúng ?”
Thấy bác sĩ phấn khích như , Sở Tân cũng tò mò quan sát kỹ hình ảnh. Với kiến thức y khoa ít ỏi, cô chỉ lờ mờ nhận một khối nhô lên ở eo . Liên tưởng đến kinh nghiệm cá nhân, cô mạnh dạn đoán: “Chẳng lẽ… mọc mụn nhọt ở eo?”
Bác sĩ Tưởng xong câm nín.
“Mụn nhọt ở eo á? Có nhiều nguyên nhân gây mụn nhọt, nhưng thường là do tuần m.á.u kém, khả năng chữa lành yếu, lâu, thoái hóa tủy sống, chèn ép rễ thần kinh gây đau nhức… Cô đánh giá thấp gen của quá đấy!” Bác sĩ Tưởng tỏ vẻ đau khổ, như thể Sở Tân xúc phạm đến y học .
Sở Tân khiêm tốn hỏi : “Vậy rốt cuộc cái cục của là cái gì?”
Bác sĩ Tưởng trịnh trọng đáp: “Đó là… đuôi của cô, cái đuôi sắp mọc đấy!”
Lần đến lượt Sở Tân trợn tròn mắt kinh ngạc: “Đuôi!?”
Trong nguyên tác truyện gốc, hoàng tộc bao giờ mọc đuôi ! Trong đầu cô lập tức hiện lên hình ảnh một cái đuôi to xù xù ngoe nguẩy phía . Nghĩ đến thôi thấy… kỳ cục.
Gu thẩm mỹ của cô cũng giống như bao khác, thích mèo con, chó con và những cái đuôi xù xù, nhưng đó là khác, còn nếu là thì… Cô khỏi nhăn mặt, lộ rõ vẻ ghét bỏ.
Nhớ đến công việc diễn viên, Sở Tân cố gắng kiềm chế cảm xúc, để lộ nhữngcảm xúc cá nhân. mà, đuôi thì làm ? Cái giấu ?
Bác sĩ Tưởng lật sang trang tiếp theo, trang 36, với hình ảnh 3D chi tiết về chiếc đuôi. Chiếc đuôi uốn lượn thành năm đốt, đốt cuối cùng như dấu phẩy, gai nhọn ở chóp.
Ôn Đức tiếp lời: “Chúng tìm kiếm nhiều mẫu đối chiếu, mới khớp với dòng dõi mẫu hệ của cô. Vì Đế quốc xếp thông tin về Hoàng hậu hàng cơ mật tối cao, chúng chỉ thể theo dấu vết qua những đổi trong chính sách đối ngoại hôn lễ, đối chiếu với gen của cô.”