Tôi Phong Thần Ở Tinh Tế Nhờ Phim Điện Ảnh Địa Cầu - Chương 41
Cập nhật lúc: 2025-03-01 21:18:35
Lượt xem: 15
“Bắt đầu thật rồi sao?”
“Còn phải chờ thông báo nữa đó, anh bắt được lá bài nhân vật gì vậy? À xin lỗi, tôi quên mất, phải giữ bí mật mới được.” Một người đàn ông trẻ tuổi có vẻ ngoài hiền lành vỗ nhẹ lên trán, cười cười đầy vẻ hối lỗi.
Cử chỉ của anh ta tự nhiên mang lại cảm giác bình tĩnh, người nóng nảy đến mấy đứng trước mặt anh cũng sẽ tự động dịu lại vài phần: “Tôi tên Ngô Hòa Hỉ, buổi thử kính này thật là kỳ quái quá đi……”
Lời của Ngô Hòa Hỉ nhận được sự đồng tình của không ít người đến thử vai.
Vì công nghệ quay phim thực tế ảo nhiều khi quá chân thật, không khác gì đời thực, không có những thứ nhắc nhở diễn viên rằng đây là đang đóng phim như tấm ván chưa sơn hay máy quay phim, cũng không có tổ đạo diễn và nhân viên công tác đi lại xung quanh. Đã từng có diễn viên phim kinh dị truyền thống thừa nhận, khi quay phim ma, điều khó nhất để nuôi dưỡng cảm xúc sợ hãi là con ma đuổi theo anh ta chạy, lúc chưa quay còn ngồi xổm trong góc ăn cơm hộp với anh như đồng nghiệp…
Trong thời đại Tinh Tế mà phim chiến tranh là xu hướng chủ đạo, muốn quay phim, điều đầu tiên là gan phải lớn.
Đối mặt với đạn lửa chân thật như ngoài đời, không được phép sợ hãi.
Phải giống như anh hùng, nghênh khó mà lên.
Để loại bỏ những người nhát gan, không ít đạo diễn sẽ biến giai đoạn thử vai thành một cuộc thi gan dạ.
Thông thường nhất là chọn một đoạn cốt truyện của nhân vật, để người thử vai diễn thử xem hiệu quả.
Hiếm thấy hơn một chút, thì sẽ nói cho họ bối cảnh nhân vật và tính cách giả định, sau đó yêu cầu người thử vai ứng biến diễn xuất trong một phút để thể hiện nhân vật đó, tình huống và lời thoại đều do người thử vai tự nghĩ ra. Loại thử vai này tốn công sức hơn, nhưng diễn viên xuất thân chính quy đều dễ dàng chấp nhận.
Nhưng lần này lại là chơi trò chơi?
Dù vắt óc suy nghĩ, họ cũng không thể hiểu nổi trò chơi này có liên quan gì đến diễn kịch.
“Xem ra dự án mới của đạo diễn Sở lấy yếu tố trò chơi làm chủ đạo.”
Một người phụ nữ có ngũ quan đoan trang lên tiếng.
“Nhìn ra từ đâu vậy?”
Một người đàn ông lực lưỡng vẻ mặt khó hiểu.
Nhưng cô gái không giải thích nhiều với anh ta, chỉ đứng một bên, giữ khoảng cách với những người khác.
Có người lên tiếng nghi ngờ:
“Đây thật sự là thử vai sao? Đạo diễn có phải đang đùa giỡn với chúng ta, lãng phí thời gian của mọi người không vậy!”
“Đúng đó, thời gian của chúng ta rất quý báu, không có hứng thú chơi mấy trò chơi con nít nhàm chán này đâu.”
Từ vách tường trung tâm hạ xuống một chiếc loa phát thanh màu vàng kim, từ đó vang lên một giọng nói lạnh băng, sắc bén như kim loại: “Ai không đủ thời gian, không thể phối hợp công tác thử vai, có thể rời đi bất cứ lúc nào.”
Một trong những người vừa nghi ngờ lập tức biến mất tại chỗ.
Trong thể loại vô hạn lưu, đây gọi là "treo cổ" (chết).
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-41.html.]
Trong buổi thử vai này, có nghĩa là bị đạo diễn Sở đá khỏi phòng.
“Phim trường, diễn viên có quyền tự do, nếu vấn đề có ý nghĩa, ảnh hưởng đến lợi ích của các vị, tôi sẽ trả lời, ngược lại, công việc không phải chỗ để đặt câu hỏi.” Hiển nhiên, trong mắt đạo diễn Sở, phương thức thử vai này thuộc về những vấn đề mà diễn viên không nên hỏi đến: “Nếu còn nghi ngờ trong lòng, có thể rời đi ngay lập tức.”
Sau khi Sở Tân nói xong…
Ngoại trừ cái kẻ xui xẻo bị đá ra ngoài, không một ai rời đi.
Ai cũng muốn ở lại để được chọn.
Trong thời đại giải trí được coi trọng như hiện nay, đạo diễn giới giải trí có địa vị rất cao. Chín phần mười số người ở đây đều muốn được Sở Tân nâng đỡ thành ngôi sao, lặp lại giấc mơ thành công của 《Bốn giáo bá Alpha》.
Ở một góc, một cô gái có đôi mắt to tròn xinh xắn giơ tay lên: “Đạo diễn Sở, tôi có câu hỏi muốn hỏi.”
Hai câu nói ngắn gọn vừa rồi của Sở Tân đã giúp cô xây dựng được uy tín như giáo viên chủ nhiệm trong lòng nhiều diễn viên thử vai.
“Cô nói đi.”
Đối với cô gái, đạo diễn Sở có vẻ hòa nhã hơn một chút.
Từ âm ba độ biến thành nhiệt độ ba độ.
“Vừa rồi có hai người nghi ngờ cô, tại sao đạo diễn Sở chỉ đá một người? Lời của họ cũng không khác nhau mấy, người bị đá cũng không phải là người đầu tiên nói những lời đó.”
Tại sao người mang nhịp điệu ngược lại lại không bị đá?
Dù là thủ đoạn g.i.ế.c gà dọa khỉ, thì người thứ hai nghi ngờ đạo diễn cũng có chút oan uổng.
“À, hóa ra cô tò mò về chuyện này,”
Trong lúc mọi người nghĩ rằng Sở Tân là một đạo diễn khó lường, hỉ nộ vô thường, họ nghe thấy từ chiếc loa vàng kim vang lên một tiếng cười khẽ rất nhẹ: “Vì người đầu tiên đưa ra nghi ngờ, hành vi của anh ta hoàn toàn phù hợp với thẻ nhân vật mà tôi giao cho anh ta.”
Phòng thử vai trở nên im lặng như tờ, vô số ánh mắt đổ dồn về phía người phụ nữ đầu tiên đưa ra nghi ngờ.
Đó là một mỹ nữ trẻ tuổi có đôi mắt phượng.
Cô không biện minh cũng không thừa nhận, trên môi nở một nụ cười vô tội, coi như đạo diễn chưa nói gì.
Thẻ nhân vật mà Cố Giai nhận được là-.
Một người thích gây chuyện thị phi, xem mọi người đấu đá đến long trời lở đất, sợ thiên hạ không loạn.
Vào khoảnh khắc này, mọi người mới thực sự hiểu ý nghĩa của tấm thẻ nhân vật trong tay.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Trong không gian tĩnh lặng như tờ, từ phía dưới chiếc loa vàng kim trồi lên một bục giảng nhỏ.
“Trò chơi bắt đầu.”
………