Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tôi Phong Thần Ở Tinh Tế Nhờ Phim Điện Ảnh Địa Cầu - Chương 247

Cập nhật lúc: 2025-05-08 08:14:02
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8UwA9U1j5Q

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diễn viên Diệp Thiên Tiếu dùng vẻ mặt làm nũng nói ra câu này, mạnh mẽ đốn gục điểm đáng yêu của người xem.

[Ôi nhu mì xinh đẹp quá! Tôi muốn gọi Tiếu Tiếu làm vợ!]

[Cấp trên đến kịp thời, tặng anh một like.]

[Ghen tỵ quá, ước gì có người anh cấp trên kiểu này...]

Cấp trên lườm anh một cái: "Hôm nay là kỷ niệm sáu năm ngày cưới của tôi. Bữa tối vốn dĩ đã làm xong hết rồi."

Nguyên Tằng Nhật tiếp tục giả vờ ngoan ngoãn nhận lỗi.

Cấp trên liền dịu giọng: "Chuyện của cậu mai nói. Chưa ăn tối đúng không? Về nhà ăn cùng tôi đi. Tận mặt xin lỗi chị dâu cậu."

"Ách..."

Nguyên Tằng Nhật lộ ra vẻ mặt như bị nhéo đuôi: "Kỳ thật tôi cần đến bệnh viện một chút."

Anh xắn ống tay áo lên, để lộ vết m.á.u trên cánh tay.

"... Cậu không phải nói là m.á.u người khác sao!?"

"Cũng lẫn vào một chút m.á.u của tôi nữa." Anh cãi cùn.

Trong khung cảnh hỗn loạn vui vẻ, Nguyên Tằng Nhật được đưa đến bệnh viện.

May mắn là trình độ y tế thời đại Tinh Tế, vết thương này chỉ cần xử lý đơn giản một chút là có thể xuất viện. Câu chuyện kết thúc bằng bữa ăn đêm ở nhà cấp trên trong không khí hài hước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-247.html.]

Nhịp phim chặt chẽ, mượt mà, các điểm gây cười sắp xếp hợp lý. Cảm xúc lên xuống gần như hoàn hảo. Các nhà phê bình điện ảnh đi xem buổi chiếu đầu tiên có thể phân tích ra những ưu điểm của 《001: Quái Trộm Tinh Tế》. Họ kinh ngạc với khả năng kiểm soát bộ phim của Sở đạo — tại sao cô luôn có thể đưa ra quyết định chính xác vào thời điểm chính xác? Tại sao cô luôn có thể đáp ứng mọi mong đợi chưa nói ra của mình? Ví dụ, sau khi thưởng thức một hồi tương tác giữa nhân vật chính và mỹ nữ hộp đêm, ông ấy đang nghĩ đến lúc cần có cảnh hành động, thì sự thay đổi đột ngột đã xuất hiện đúng lúc đó.

Điều này cũng nằm trong tính toán của Sở đạo sao?

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Nếu mức độ này có thể duy trì đến hết bộ phim, thì thật đáng sợ.

Những người xem đơn thuần đến rạp thì không nghĩ nhiều như vậy.

Họ chỉ cảm thấy, bộ phim này xem rất thú vị, có nhiều yếu tố và cách quay phim trước đây chưa từng thấy. Rõ ràng là ngoài dự đoán, nhưng mọi diễn biến lại hoàn hảo đến vậy. Xem phim làm họ cảm thấy thoải mái cả về thể chất lẫn tinh thần!

Ngay sau đó, là cảnh sử dụng chip dữ liệu mà nhân vật chính thu thập được để bắt giữ trùm ma túy Mạc Hãn.

Đoạn này không phải là cốt truyện chính, nhân vật chính cũng không thể hiện nhiều, cho nên được xử lý rất nhanh gọn, chỉ cần truyền tải thông tin mấu chốt là được. Trong cốt truyện phim, trùm ma túy Mạc Hãn đầu tiên nhận được thư cảnh báo từ hình con rắn chín đầu, đã tăng cường canh gác chỗ ở. Tiếp theo lại bị cảnh sát Liên Bang đột nhập bắt giữ...

Người chỉ huy cuộc bắt giữ lần này, là cấp trên của Nguyên Tằng Nhật.

Lúc ông ấy bắt Mạc Hãn, Mạc Hãn đã hỏi ra một câu mà ông ấy nghe rất khó hiểu:

"Người gửi thư ban đầu là các người!?"

... Tin sao?

“Kẻ phản diện sắp xuất hiện.”

Khi nhìn thấy dòng chữ báo trước này, nhà phê bình điện ảnh Tô Trà khẽ nói. Các nhà phê bình điện ảnh cũng thích xem phim cùng nhau, trao đổi ý kiến – đồng thời họ có công cụ theo dõi biến động cảm xúc, thứ có thể dùng để kiểm chứng cảm nhận đầu tiên của bản thân khi viết bài cảm nhận.

Tuy nhiên, lúc này, bộ phim không để lại nhiều thời gian cho hai người trò chuyện. Mỗi phân cảnh hành động, họ đều nín thở theo dõi.

Một nhà phê bình điện ảnh chuyên nghiệp xem bao nhiêu phim trong một quý? Dù là những cảnh quay hoành tráng tốn kém cả trăm triệu cũng chỉ khiến họ vừa xem vừa thản nhiên suy ngẫm cảnh này dùng kỹ thuật gì, tốn bao nhiêu tiền... Nhưng phim "001" của Sở Tân lại biến họ thành những khán giả bình thường như chưa từng trải sự đời, dán mắt không chớp vào nhân vật chính, không còn tâm trí phân tích kỹ thuật đằng sau, chỉ có thể thụ động tiếp nhận sự sắp đặt của đạo diễn:

“Phim của Sở Tân lúc nào cũng áp đảo như vậy." Một nhà phê bình khác vừa khen vừa oán giận nói: “Trước mặt cô ấy, tôi như đứa trẻ hành tinh hoang vu lần đầu ăn kem pháo hoa, chưa từng nghĩ cảnh hành động có thể quay như thế này cho đến giây phút này, chỉ biết háu đói mà cắm đầu ăn ngấu nghiến từng miếng.”

Loading...