Sở Tân ngồi trên cái đuôi của mình, lấy ra chiếc quang não mini, tiện ghi lại cuộc đối thoại tiếp theo.
Thuyền Đoạt Tinh ban đầu cũng không thuộc về Địch Tạp. Hắn được đề cử làm thuyền trưởng sau khi thuyền trưởng cũ chết. Hắn là hoa tiêu xuất sắc nhất, ngay cả trong những đám mây tinh thạch phức tạp nhất, nơi dụng cụ dễ bị nhiễu loạn, hắn vẫn có thể tính toán chính xác tuyến đường an toàn không bị va chạm. Đối với những phi thuyền bình thường đó là vùng cấm, nhưng với họ lại là tuyến đường ẩn thân và chạy trốn. Họ thường xuyên chui vào trong đám mây tinh thạch khi bị bắt giữ, khiến đối phương phải từ bỏ truy đuổi.
Cướp không gian chia làm hai loại.
Họ là loại chỉ cướp của chứ không g.i.ế.c người. Trước đây kiếm được không ít tiền, nhưng từ khi Địch Tạp lên vị trí thuyền trưởng, vẫn chưa mở hàng được lần nào.
Trên Đoạt Tinh đã sớm có tin đồn rằng, mặc dù thuyền trưởng Địch Tạp có khả năng chỉ huy tác chiến xuất sắc, là hoa tiêu không thể thiếu, nhưng hắn thật sự quá xui xẻo, không nên để hắn làm thuyền trưởng, sẽ mang vận đen đến cho Đoạt Tinh.
"Tôi vốn dĩ cho rằng, hoàng tộc rời đi trước, Phi Thúy Hào lại đi chệch tuyến đường thông thường, sẽ là một cơ hội cho Đoạt Tinh."
Thuyền trưởng Địch Tạp nhếch khóe môi bầm tím: "Không ngờ, tôi quả nhiên rất xui xẻo."
Sở Tân không bình luận về điều này.
Bất kỳ sinh vật nào cũng phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.
Sau khi tham quan xong Đoạt Tinh, và tìm hiểu về cuộc sống hàng ngày của cướp không gian, Sở Tân liền ngồi trên phi thuyền nhỏ rời khỏi Đoạt Tinh. Diệp Thiên Tiếu đi cùng cô, gần đây trông thần thái sáng láng hơn hẳn, như vừa ăn no một bữa. Cân nhắc đến tập tính của cá voi sát thủ, Sở Tân nghi ngờ: "Anh có phải đã ăn vụng các thuyền viên trên Đoạt Tinh không?"
Tuy vô nhân đạo, nhưng trong vũ trụ loại chuyện này cũng không hiếm thấy...
"Một phần trong số họ có trong thực đơn của tôi, nhưng ai nấy đều suy dinh dưỡng, trông rất không muốn ăn." Cuộc sống của cướp không gian cũng không tốt đẹp gì, Diệp Thiên Tiếu nói: "Tôi chỉ phát hiện đồ ăn dự trữ trên kho tiếp viện của họ có hương vị độc đáo, cho nên nếm thử một chút thôi mà."
Cướp không gian tự do lang thang trong các hệ sao hoang vu, đích xác có thể thu thập được một số loại thức ăn hiếm thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-215.html.]
Vì là đồ của cướp không gian, lại thuộc chiến lợi phẩm của cô, cho cấp dưới nếm thử mùi vị cũng chẳng sao.
Nơi bắt được Đoạt Tinh không thuộc Liên Bang cũng không thuộc Đế Quốc, là vùng đất không ai quản lý trong vũ trụ. Đội bảo tiêu Cuồng Long đề nghị hoặc là g.i.ế.c hết thuyền viên, hoặc là cho phép họ tự hành rời đi, mang đi nguồn năng lượng có thể tháo ra, bán phi thuyền lấy tiền: "Mang đi một phần tài vật, rồi thả họ đi cũng được."
Cướp không gian không được luật pháp vũ trụ bảo hộ.
Từ khoảnh khắc rơi vào tay Sở Tân, cho dù là sinh vật trí tuệ, cũng đều được xử lý như tài vật.
Đây là thao tác chính đáng trong vũ trụ, không hề tàn khốc.
Trên mặt Sở Tân không biểu lộ cảm xúc thừa thãi, chỉ hỏi: "Đã kiểm kê số lượng sinh vật trí tuệ trên Đoạt Tinh chưa?"
Một chiếc phi thuyền vũ trang có 400 thuyền viên, tám chiếc ước tính gần 3000 người.
Sau khi nghe báo cáo, cô khẽ hít một hơi: "... Liên hệ Carrie một chút. Tôi không muốn g.i.ế.c c.h.ế.t họ, nhưng cũng không muốn thả hổ về rừng. Có cách nào tận dụng họ một cách hợp pháp và nhân đạo để bòn rút lợi ích không?"
Để không thì không cam lòng.
Dám đến cướp bóc cô, chắc chắn phải trả giá.
"Không thành vấn đề." Lực lượng bảo vệ hòa bình hăm hở vỗ n.g.ự.c đồng ý nhiệm vụ này: "Tôi đã sớm nói tiểu thư Sở Tân nhất định là người Liên Bang của chúng tôi!"
Không giống Đế Quốc, động một chút là g.i.ế.c hết.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Biết rằng giữ lại sinh vật trí tuệ có thể lâu dài áp bức để khai thác lợi ích còn lại.
Bên Carrie rất nhanh đưa ra phương án giải quyết ——.
Yêu cầu toàn bộ thuyền viên Đoạt Tinh bồi thường cho những con thuyền đã từng cướp bóc. Sau khi vét sạch họ vẫn còn thiếu một phần, phần này sẽ được lấy từ quỹ cá nhân mà Sở Tân ủy quyền cho cô quản lý, coi như tẩy trắng thân phận cho hơn 3000 người này, cho phép họ trở thành cư dân Liên Bang. Nhưng họ nợ tiền Sở Tân toàn bộ, và dưới sự bảo hộ của pháp luật Liên Bang và luật pháp vũ trụ, phải tuân theo sự sắp xếp của cô hoặc tìm cách trả nợ.