Tôi Phong Thần Ở Tinh Tế Nhờ Phim Điện Ảnh Địa Cầu - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-03-01 20:57:12
Lượt xem: 21

Sau khi hỏi han ba người về chỉ đạo của Sở Tân dành cho họ, sự bội phục của Đạm Tinh dành cho Sở Tân càng tăng lên một bậc.

Ngay khi anh ta định chia sẻ những tâm đắc của mình với đồng nghiệp, anh ta phát hiện một đám đông UP chủ đang vô cùng kích động và phẫn nộ trong một nhóm chat lớn.

“Chuyện gì mà ồn ào thế này!”

Đạm Tinh tò mò, lướt qua lịch sử trò chuyện 99+ tin nhắn chưa đọc.

Không xem thì thôi, vừa xem xong anh ta liền câm nín, không nói nên lời.

[Sở Tân đang cố tình sử dụng nội dung rẻ tiền để làm nhiễu loạn thị trường. Tôi cho rằng hành vi này thực sự không tốt, nó chiếm đoạt không gian sinh tồn của các đạo diễn khác, đồng thời tạo tiền lệ xấu cho những người mới vào nghề.]

[Đúng đúng đúng, đúng là nội dung rẻ tiền.]

[Tôi cảm thấy video của cô ta đều rất ngu xuẩn, những người thích và bấm like cho video của cô ta cũng đều là lũ ngu xuẩn, hoàn toàn không có chút thẩm mỹ nào.]

Câu thứ ba vừa lên tiếng đã nhận được sự đồng tình của rất nhiều UP chủ nhỏ.

Họ đau khổ kể lể nỗi oan ức của bản thân, đổ lỗi cho việc bản thân có tài nhưng không gặp thời là do sự xuất hiện của những con sâu làm rầu nồi canh như Sở Tân. Bảng xếp hạng và đề xuất toàn là rác rưởi, khiến cho những viên ngọc minh châu như họ bị vùi lấp dưới lớp bụi trần. Họ từ Sở Tân mắng sang trí tuệ nhân tạo của nền tảng [TK]: [Cái thứ trí tuệ nhân tạo không có thẩm mỹ, ngu ngốc kia, dám định vị video của Sở Tân là nội dung chất lượng tốt, đúng là có vấn đề lớn về nhận thức.]

Đạm Tinh đọc đến đây, thậm chí còn thấy có người đề xuất nên phong sát Sở Tân vì cô ta chuyên làm ra những video rẻ tiền, rác rưởi.

Nhưng những ý kiến phản đối cũng không hề ít.

[Một nền tảng nội dung chỉ có thể phát triển lành mạnh khi có sự cạnh tranh đa dạng, trăm hoa đua nở. Hôm nay anh cảm thấy nội dung của người A không hay nên muốn phong sát người A, vậy anh có bao giờ nghĩ đến việc chính mình cũng sẽ có ngày trở thành đối tượng bị người khác chỉ trích hay không?]

Trong nhóm vẫn luôn ồn ào tranh cãi, Đạm Tinh lướt qua lịch sử trò chuyện đến hoa cả mắt, mệt lử.

Thật ra, đến thời điểm này, tất cả mới chỉ dừng lại ở lý luận suông.

Vậy điều gì đã khiến bầu không khí tranh luận trở nên gay gắt, căng thẳng tột độ?

Rất nhanh thôi, Đạm Tinh đã tìm ra nguyên nhân ——.

[Những kẻ đòi phong sát Sở Tân toàn là UP chủ Đế Quốc, quả nhiên đúng là đám người cai trị độc tài, chỉ thích phong sát người khác [icon đầu chó].]

Vừa thấy dòng tin tức đen này, nhóm chat lập tức nổ tung.

Tuy nhiên, Đạm Tinh để ý kỹ thì phát hiện, những người lên tiếng bênh vực Sở Tân phần lớn là UP chủ đến từ Liên Bang.

Liên Bang tin tưởng vào sự lựa chọn của thị trường.

Cho dù cuối cùng thị trường đưa ra những lựa chọn có phần sâu xa, vượt quá dự đoán ban đầu, thì cũng không thể vì thế mà kêu ca, khóc lóc, giãy nãy lên được.

Đang lúc tranh cãi trở nên gay gắt nhất, không biết ai đó đã gửi một đường link ——.

[[Liên kết TK: Sở Tân đang phát sóng trực tiếp, tên phòng: Tâm sự]]

[Mấy người có ý kiến, sao không vào thẳng phòng live mà nói chuyện với cô ta luôn đi?]

………

Trong khi những đồng nghiệp kia đang “tương tư” về mình, Sở Tân lại miệt mài quay video suốt cả buổi sáng.

Đến giữa trưa, sau khi ăn cơm cùng Shanra xong, cô định cho phép bản thân được nghỉ ngơi thư giãn một lát.

Tiếc là con người cô vốn không quen ngồi yên một chỗ, ngay cả khi nghỉ ngơi cũng muốn tìm việc gì đó để làm. Vừa hay, tài khoản của cô nhận được vô số bình luận hỏi han về thời gian ra mắt video tiếp theo hoặc video mới, cô liền nhân cơ hội này mở một buổi phát sóng trực tiếp để trả lời chung, đồng thời cũng muốn thử xem hình thức phát sóng trực tiếp trong thời đại tinh tế có gì đặc biệt.

Phát sóng trực tiếp được chia thành hai loại: 2D và thực tế ảo.

Loại hình 2D thì tương tự như phát sóng trực tiếp ở thế giới trước của Sở Tân. Loại hình thực tế ảo thì yêu cầu người dùng phải bỏ tiền ra xây dựng không gian ảo theo ý muốn. Chỉ cần đầu tư đủ nhiều chi phí, streamer có thể sở hữu một sân vận động ảo chứa được hàng chục vạn người, còn bản thân streamer sẽ hóa thân thành một người khổng lồ, biểu diễn ca hát, nhảy múa ngay bên trong.

Sở Tân: “Cũng thú vị đấy chứ.”

[TK] cung cấp rất nhiều phông nền phát sóng trực tiếp có sẵn, UP chủ có thể thuê lại với giá cả tương đối phải chăng để sử dụng.

Có phông nền phong cảnh tráng lệ, có phòng ốc ấm cúng, cũng có sân khấu biểu diễn chuyên nghiệp.

Cô lướt qua một lượt, nhưng vẫn cảm thấy không có gì thú vị.

Sở Tân quyết định tự mình thiết kế một phông nền giá rẻ. Năm phút sau, thông báo phát sóng trực tiếp của Sở Tân được lan tỏa rộng rãi trên mạng. Vô số cư dân mạng tinh tế, những người đã chú ý đến cô nhờ những video ngắn trước đó, và đang mòn mỏi chờ đợi video mới, đã đồng loạt tràn vào phòng phát sóng trực tiếp của cô, nhưng rồi lại rơi tõm vào bóng tối vô biên, đen kịt, đưa tay ra trước mặt cũng không thấy năm ngón.

[Sao phòng live tối thui thế này?]

[Tối đen như mực luôn à? Hơi đáng sợ đó nha, đến ngón tay mình còn chẳng nhìn thấy nữa là.]

[Chủ phòng đâu rồi?]

Trong chốc lát, màn hình bình luận nhốn nháo, loạn xạ.

Đột nhiên, âm thanh đèn điện bật sáng vang lên, nguồn sáng từ phía trên chiếu xuống, cư dân mạng theo bản năng ngước đầu lên nhìn, và thấy một sợi dây cáp mảnh dẻ treo lơ lửng giữa không trung. Hai đầu dây cáp biến mất trong bóng tối, không rõ được cố định vào vật thể gì. Sợi dây cáp trong suốt, không có gì đặc biệt, nhưng nó lại là vật thể duy nhất hiện hữu trong bóng tối, thị giác của con người theo bản năng tập trung vào nó.

Khi sự tò mò của cư dân mạng đạt đến đỉnh điểm, đèn vụt tắt.

Chưa kịp để khán giả kịp hoàn hồn sau đợt nhiễu loạn thị giác vừa rồi, ánh đèn lại một lần nữa bừng sáng.

Trên sợi dây cáp vốn trống không ban nãy, giờ xuất hiện một quả bóng vải hình cục tẩy khổng lồ, đầy màu sắc sặc sỡ.

Đèn lại tắt ngúm.

[Cô ấy định làm cái trò gì vậy? Mắt tôi sắp bị chói mù đến nơi rồi đây này.]

[Kỳ quái, quái dị quá đi mất, tôi bắt đầu thấy sợ rồi đó…… Cầu ai đó xem live cùng nhau cho đỡ sợ, huhu!]

Khi ánh đèn một lần nữa bừng sáng, trên quả bóng vải hình cục tẩy đã có thêm một người.

Một người phụ nữ mặc trang phục vest chỉnh tề.

Cô sở hữu vóc dáng cao cao ráo, thon thả, bộ vest được cắt may vừa vặn, tôn lên đường cong eo tinh tế, giúp người xem nhận ra giới tính của cô. Trên mặt cô đeo một chiếc mặt nạ hề, trên mặt nạ dùng vệt sáng phác họa ra chiếc miệng đỏ tươi đang mỉm cười với người xem.

Cô đứng trên quả bóng vải hình cục tẩy, cúi gập người, thực hiện một động tác chào hỏi trang trọng với khán giả:

“Hoan nghênh các bạn đến với phòng phát sóng trực tiếp của tôi, tôi à đạo diễn của các bạn, Sở Tân.”

Thiết bị thu âm phát sóng trực tiếp thực tế ảo thuộc hàng đỉnh cấp, Sở Tân lại chọn phương thức truyền tải quái dị nhất - trực tiếp vang lên trong đầu của mỗi người xem. Thanh âm của cô mềm mại, từ tính, nhưng lớp màu cảm xúc lại lạnh lùng, phảng phất như đầm lầy tạo thành từ cát bụi lạnh lẽo, hút tim người chìm thẳng xuống.

[... Má ơi!]

[Tôi nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được UP chủ lại có hình tượng này, đỉnh thật sự, tôi thích đó nha ]

[Thanh khống quá đã tai!]

Người xem thích phong cách này thật sự không ít, chỉ là phần lớn đều tỏ vẻ bất ngờ. Bọn họ vốn cho rằng Sở Tân sẽ có hình tượng một người hài hước, vui vẻ, hoặc một người trung niên thích lên mặt dạy đời, chỉ trỏ thiên hạ. Nghe giọng nói thì lại rất trẻ tuổi.

“Tôi không giống với hình dung của mọi người sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-20.html.]

Phảng phất như đoán được sự nghi hoặc của người xem, Sở Tân khẽ cười, giơ tay lên làm động tác vuốt cằm suy tư.

Đạo diễn nhất định phải biết diễn xuất.

Trước khi thực sự trở thành một đạo diễn, Sở Tân đã từng có một thời gian làm diễn viên đoàn kịch sân khấu. Cô không chỉ biết cách quay những bộ phim điện ảnh thịnh hành, mà bản thân cô còn rất giỏi diễn kịch câm, có thể biểu đạt ý đồ của bản thân đến người xem mà không cần lời thoại.

“Buổi phát sóng hôm nay, là muốn trả lời một vài câu hỏi của các bạn về tôi.”

“Thứ nhất.”

Sở Tân dựng thẳng một ngón tay, đầu ngón tay nở ra một đóa hoa hồng màu tím lam: “Video tiếp theo khi nào ra mắt? Trong vòng 3 ngày, tôi đã tìm được nữ diễn viên mà mình muốn. Các video tiếp theo đều sẽ lấy chủ đề tình yêu làm chủ đạo.”

Sau khi nói xong, cô dang rộng hai tay, đóa hoa hồng liền lơ lửng dừng lại trong lòng bàn tay cô. Cô khép năm ngón tay thành quyền, nghiền nát đóa hoa thành bụi phấn.

“Thứ hai.”

“Tôi là ai? Tôi đến từ đâu? Sau này tôi sẽ làm gì?”

Mỗi khi Sở Tân nói ra một câu hỏi, trên đầu cô liền xuất hiện một dấu chấm hỏi màu đỏ.

“Tôi chỉ là một đạo diễn thích quay phim, tôi tên là Sở Tân, tôi là người Liên Bang.” Sở Tân dừng lại một chút, ngữ điệu trầm thấp, dịu dàng hơn: “Nơi tôi đến là nơi mà mỗi người đều đến từ đó, nơi tôi đi là nơi mà mỗi người đều sẽ đến.”

“Sau này tôi sẽ tiếp tục quay video, chờ khi nào kiếm đủ tiền, thì sẽ quay phim truyền hình và điện ảnh.”

Những lời này của nữ streamer vừa vang lên trong đầu cư dân mạng, thì hình ảnh anh hề mặcvest trước mắt cũng đồng thời xòe hai tay ra, thò vào túi quần lục lọi, lôi ra hai chiếc túi rỗng không để cho mọi người cùng xem, tiếp theo nhún vai bất lực.

[Ha ha ha ha, tôi bị sự đáng yêu xỉu!]

[Sở Tân, em là fan chị đó, làm phim truyền hình đi chị ơi! Em muốn xem nữ chính của chị trả thù cả nhà cái đám người kia!]

[Em phải donate quà cho chị mới được!]

Sau khi Sở Tân làm động tác đào túi khoe nghèo, phòng phát sóng trực tiếp vậy mà lại có không ít người xem bắt đầu donate quà cho cô.

Cảnh tượng này, hung hăng và đau đớn giáng một đòn chí mạng vào mắt của những đồng nghiệp đang muốn vào phòng live chất vấn cô.

Vì thế, trên màn hình bình luận liền xuất hiện những câu hỏi mang đầy ác ý, phá vỡ sự hài hòa:

[Ha, làm loạn trên TK vẫn chưa đủ hay sao, còn muốn đến Vạn Ảnh để phát tán những thứ rác rưởi rẻ tiền của cô nữa à?]

[Video của cô chỉ có thể lừa bịp được đám cư dân ngu dốt ở mấy tinh cầu vùng sâu vùng xa, người có chút kiến thức đều đang xem cô như trò hề thôi.]

[Sở Tân cút khỏi TK đi!]

Ẩn sau lớp mặt nạ hề, Sở Tân nhìn thấy những dòng bình luận ác ý này, lông mày cô cũng không hề nhíu lại dù chỉ một chút.

Chuyện quá bình thường.

Bị ghen ghét, bị công kích...

Đối với cô mà nói, đó là chuyện tự nhiên và bình thường như uống nước và hít thở, có thể thoải mái chung sống với chúng.

Những kẻ đang mắng chửi cô kia, rất nhiều người đã đổi sang tài khoản clone. Nhưng đồng nghiệp vẫn là đồng nghiệp, liếc mắt một cái là có thể nhận ra mùi vị “bệnh đau mắt đỏ” chua lè.

“Ồ?”

Người xem thấy anh hề mặc vest trên quả bóng vải hình cục tẩy khẽ khép hai tay lại, làm một động tác giật mình, tiếp theo là trầm tư, cuối cùng trên đầu hiện ra một bóng đèn nhỏ, tỏ vẻ bản thân đã hiểu ra: “Thì ra là các vị đang gấp sao?”

"...?"

“Gấp”?

Ai đang nóng nảy?

Bọn họ không hề nóng nảy!

[Chúng tôi là đến để cùng cô lý luận.]

[Quay video là một chuyện vô cùng nghiêm túc, chúng tôi đều đã bỏ công nghiên cứu một cách nghiêm túc.]

[Đúng vậy, những người đang xem live này đều là tiền bối của cô, thái độ của cô không thể ngả ngớn như vậy được.]

“À, đúng đúng đúng.” Sở Tân dùng sức gật đầu, tỏ vẻ tán thành: “Lý luận, vậy thì tôi sẽ chọn ra một vài câu hỏi để trả lời nhé.”

“Thứ mà các vị gọi là rác rưởi, trong vòng hai ngày đã đạt được năm trăm triệu lượt xem, tỷ lệ người xem giữ video đến cuối đạt 75%.”

Cô đọc ra từng con số, khiến cho những người kia vừa ghen ghét, vừa tức giận: “Các vị nghiên cứu, vậy các vị đã nghiên cứu ra được cái gì rồi? Phàm là có thể nghiên cứu ra được chút thành tích nào đó, thì cũng đã không đến mức phải mò vào tận phòng live của tôi để trút cơn giận bất lực như thế này.”

Một vài người xem vốn cảm thấy khó hiểu trước màn đấu khẩu này, không khỏi bật cười trước câu ví von giận chó đánh mèo của cô.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

[Xoa xoa đạo diễn Sở, đạo diễn đại nhân đừng giận nha!]

[Donate cho chủ phòng hai món quà, ngàn vạn lần đừng để bọn họ làm ảnh hưởng đến tâm lý nha, tôi thấy lạ ghê đó, tôi thích xem kiểu video này thì mắc mớ gì bị coi là không có kiến thức chứ?]

“Tôi giận gì chứ, bọn họ đã như vậy’rồi, tôi chiều theo ý bọn họ một chút thì sao nào?”

Sở Tân quả thực không hề tức giận, giọng điệu của cô vẫn rất nhẹ nhàng, thản nhiên.

Thậm chí còn làm một động tác nhún nhảy trên quả bóng vải hình cục tẩy để khoe vẻ dễ thương.

“Bất quá ——.”

Ngay khi mọi người cho rằng cô sẽ tiếp tục nhẹ nhàng như vậy, ngữ khí của Sở Tân đột ngột chuyển sang lạnh lẽo, hạ nhiệt độ xuống 180 độ: “Nếu các vị muốn phê bình người xem của tôi, thì tôi phải phản bác lại các vị một chút. Cái thái độ nghiên cứu quay phim của các vị chính là như vậy đó hả? Những người sáng tạo nội dung mà không tôn trọng người xem, chỉ biết xem thường người xem là ngu ngốc, thì vĩnh viễn đừng hòng làm ra được tác phẩm hay.”

“Còn về chuyện các vị nói là mọi người đang xem tôi như trò cười?”

“Vậy thì cứ để họ cười đi, tôi quay phim vốn dĩ là để mua vui cho các vị mà.”

Sở Tân dang rộng đôi tay, phảng phất như muốn ôm lấy tất cả người xem vào lòng.

Bất kể là đến xem cô như trò cười, xem cô như một thứ tiêu khiển giải trí, hay là thực sự yêu thích tác phẩm của cô, cô đều không hề bận tâm.

Cô cảm kích tất cả những người xem, cũng như tình yêu nhiệt thành mà cô dành cho điện ảnh.

Mỗi một cư dân mạng dũng cảm tiến vào phòng phát sóng trực tiếp của cô.

Vô luận ban đầu họ ôm thái độ như thế nào khi xem cô, thì vào khoảnh khắc này, đều không khỏi bị sự chân thành của cô làm cho cảm động.

Ngay cả những đồng nghiệp đang mắng chửi cô cũng phải nghẹn lời, không biết nói gì thêm.

Chờ đến khi họ nghĩ ra được điều gì đó để phản bác, thì đã bị đá ra khỏi phòng phát sóng trực tiếp ——.

Không, là Sở Tân chủ động hạ lệnh đuổi khách.

Đồng thời, một thông báo khác hiện lên, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

[TK: UP chủ [Sở Tân] vừa đăng tải một video mới: 《Bình dân Omega nhập học học viện quý tộc Đế Tinh, bị bốn giáo bá Alpha thay phiên đánh dấu》...]

 

Loading...