Tôi Phong Thần Ở Tinh Tế Nhờ Phim Điện Ảnh Địa Cầu - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-03-01 09:45:42
Lượt xem: 3
Họ thực sự không ngờ tới, bản thân lại được mời đảm nhận vai chính.
Cho dù chỉ là một video dài một phút……
Lục Tiếu Tiếu: “Vậy, chúng tôi có thoại riêng không ạ?”
Sở Tân: “Mỗi người đều có thoại.”
Bọn họ…… Thậm chí còn chưa từng diễn vai quần chúng có thoại bao giờ ấy chứ! Không, đây còn là vai chính, trời ạ, dù cho thông tin cá nhân của đối phương không hề có bất cứ tác phẩm nào, cũng khiến họ thấp thỏm lo âu: “Tôi trước giờ chưa từng diễn vai quan trọng như vậy.”
“Tôi cũng vậy.”
“Tôi cũng……”
Họ vô cùng thành thật, sợ làm chậm trễ công việc của Sở Tân, đến lúc đó thử vai xong còn phải một lần nữa tìm diễn viên khác.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Đối với họ, làm diễn viên quần chúng vốn chỉ là một khoản thu nhập thêm.
Nhưng Tống Lệ Tư, người được Sở Tân chọn vào vai nữ chính, lại có suy nghĩ khác: “Vậy quyết định vậy nhé, tôi nhất định sẽ nỗ lực diễn thật tốt, chỗ nào tôi làm chưa được, đạo diễn cứ phê bình và chỉ bảo tôi trực tiếp nhé, tôi nhất định sửa!”
Cô không chỉ coi diễn vai quần chúng là nguồn thu nhập thêm, cô thực sự yêu thích diễn xuất, đến nằm mơ cũng muốn được diễn một vai có thoại.
Sở Tân rất thưởng thức những người có chí hướng, cô một lần nữa khẳng định với họ rằng cô đã chọn đúng người.
Sau khi phát cho mọi người một viên thuốc an thần, cô liền vào hệ thống hậu trường của [Vạn Ảnh] để thiết lập hợp đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-13.html.]
Thù lao đóng phim sẽ được đặt cọc trước vào hệ thống, sau khi kết thúc công việc sẽ được trả cho diễn viên.
Sau khi hoàn thành các thủ tục, bốn người không thể chờ đợi thêm được nữa mà bắt đầu nghiền ngẫm kịch bản.
“Mọi người cứ xem kịch bản trước đi, tôi đi xem khoang quay phim gần nhất ở đâu.”
Sau khi dặn dò xong mọi việc, Sở Tân tắt mạng, nói với Shanra một tiếng rồi ra khỏi nhà.
Hy vọng trong thành phố có loại thiết bị quay phim này, nếu không cô đành phải bắt xe buýt một tiếng đồng hồ, đặt lịch trước khoang quay phim gần nhất ở thành phố bên cạnh.
Một video dài một phút, kịch bản đương nhiên cũng rất ngắn gọn.
Sở Tân đến khoang quay phim, sau khi trả tiền thuê và đăng nhập quang não, cả bốn người đều tỏ vẻ đã thuộc lòng lời thoại của mình.
“Chỉ là...” Lục Tiếu Tiếu vẫn vô cùng lo lắng: “Kỹ năng diễn xuất của tôi không tốt.”
Câu nói “kỹ năng diễn xuất của tôi không tốt” của cô lập tức nhận được sự đồng tình của ba người còn lại.
“Diễn xuất của diễn viên, thực ra có quan hệ rất lớn với đạo diễn.”
Sở Tân triệu tập bốn người, và họ đồng thời xuất hiện trong một không gian ảo.
Cô khéo léo tự hóa trang cho mình, tránh việc tuổi đời còn quá trẻ không đủ uy phong để trấn áp đoàn người. Vì vậy, những gì họ nhìn thấy, là một người phụ nữ cao gầy đeo mặt nạ hề, họ nghe thấy một giọng nói có phần lạnh lùng nhưng dịu dàng:
“Ở phim trường, điều quan trọng nhất là nghe theo lời tôi.”