Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh - Chương 476
Cập nhật lúc: 2024-11-20 22:21:19
Lượt xem: 37
【Từng ngó lơ người ta, giờ muốn với cũng chẳng tới!】
【Chỉ có mình tôi thấy cô gái này rất đeo bám sao? Đổi ngược lại, tôi bị một người đàn ông đeo bám nhiều năm như vậy, từ chối thế nào cũng không được, cứ như kẹo cao su bám dính lấy. Tôi có thể cho anh ta sắc mặt tốt đã là vô cùng nể mặt rồi.】
【Đừng nghĩ theo ý bạn, hãy nghĩ theo ý tôi. Bạn cho rằng hành vi đó là quấy rối, nhưng trong lòng người hữu duyên này đã yêu cô gái kia rồi, trường hợp này vẫn nên phân loại người.】
Người bạn cùng phòng bên cạnh cười an ủi: "Không sao, bây giờ vẫn còn kịp. Lưu Linh thích cậu như vậy, lúc đó chỉ là nói lời giận dỗi thôi, trong lòng vẫn chưa quên được cậu đâu. Cậu tỏ tình khoa trương như vậy, nếu cô ấy không đồng ý, tôi sẽ livestream ăn bàn phím!"
Nghe vậy, Thanh Phong Liệt Tửu có chút yên tâm: "Hy vọng là vậy."
Không lâu sau, một ô cửa sổ trên lầu đột nhiên bị người ta đẩy ra, một cô gái thò đầu ra từ bên trên.
Thanh Phong Liệt Tửu chớp chớp mắt, anh ta nhận ra cô gái này, đây là bạn cùng phòng của Lưu Linh.
Anh ta có chút căng thẳng trong lòng, giơ tay lên vẫy vẫy, lớn tiếng gọi: "Xin hỏi Lưu Linh xuống chưa? Tôi có lời muốn nói với cô ấy."
Bạn cùng phòng của Lưu Linh l.i.ế.m liếm môi, hét lớn về phía dưới lầu, tiếng vọng vang vọng: "Đừng gọi nữa, Lưu Linh sẽ không xuống đâu! Cô ấy nói cô ấy không còn thích cậu nữa! Đi mau đi!"
Rất nhiều người có mặt và khán giả trong phòng livestream đều nghe thấy lời nói phũ phàng của cô ấy.
Trong phút chốc, bầu không khí trở nên vô cùng ngượng ngùng.
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Thanh Phong Liệt Tửu dần dần thu liễm.
Thực ra tính cách anh ta không phô trương, chỉ là cảm thấy trước đây Lưu Linh theo đuổi anh ta phô trương như vậy, e rằng rất thích kiểu tỏ tình này, nên mới lấy hết can đảm tỏ tình trước mặt mọi người.
Không ngờ lại bị cô ấy từ chối, xem ra cô ấy vẫn còn đang giận…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-o-nhan-gian-livestream-doan-menh/chuong-476.html.]
Người bạn cùng phòng vừa rồi lên tiếng bỗng cuống cuồng, c.h.ế.t tiệt, Lưu Linh thích Thanh Phong Liệt Tửu đến mức hèn mọn như vậy, bây giờ Thanh Phong Liệt Tửu tỏ tình khoa trương, cô ấy thế mà lại từ chối?
Cậu ta không muốn livestream ăn bàn phím đâu!
Cậu ta vội vàng giơ hai tay lên áp vào tai, làm thành hình cái loa, hét lớn về phía trên lầu: "Đừng giỡn nữa, Lưu Linh, Ngụy ca thật sự thích cậu."
"Cậu không nhớ Khổng Vi Vi sao? Vì cậu, Ngụy ca đã chia tay với cô ấy rồi, bây giờ anh ấy chỉ thích một mình cậu thôi!"
"Cậu mau xuống đây đi, bỏ lỡ cơ hội này sẽ không còn lần sau đâu!"
Bạn cùng phòng nghe vậy có chút do dự, quay người sang hỏi Lưu Linh đang có vẻ mặt khó hiểu: "Mẹ kiếp, anh ta thế mà chia tay với Khổng Vi Vi rồi, xem ra anh ta thật sự thích cậu. Cậu thật sự không suy nghĩ lại sao?"
Những người bạn cùng phòng khác vừa hóng chuyện vừa hâm mộ. Trước đây cứ nghĩ Lưu Linh là chó liếm, không ngờ chó l.i.ế.m cũng có ngày nở mày nở mặt.
Cao tay, thật sự là cao tay!
Chờ chuyện qua đi, bọn họ cũng muốn học hỏi Lưu Linh, rốt cuộc phải l.i.ế.m nam thần như thế nào mới có thể khiến nam thần quay đầu lại chú ý đến mình.
Lưu Linh ngồi trên ghế, nhìn mình trong gương trang điểm, đối mặt với sự ghen tị của mọi người, trong lòng vừa kiêu ngạo vừa đắc ý.
Tuy nhiên, trên mặt cô ta lại không để lộ ra chút nào, sắc mặt lạnh lùng, giống như thiên nga trắng kiêu ngạo: "Lúc đó anh ta nói sẽ không bao giờ thích tôi, tôi đã hết hy vọng rồi, anh ta chia tay với Khổng Vi Vi thì liên quan gì đến tôi, tôi cũng đâu còn thích anh ta nữa."
Bạn cùng phòng còn sốt ruột hơn cả cô ta: "Nhưng mà anh ta đang chuẩn bị nghi thức tỏ tình hoành tráng ở dưới lầu kìa, nến được xếp đẹp lắm, lãng mạn c.h.ế.t mất!"
Một ngày tốt lành
Lưu Linh lại tỏ vẻ lạnh lùng, giọng điệu bình tĩnh, nói móc méo: "Anh ta tốt như vậy, sao tôi có thể xứng với anh ta chứ? Ai muốn đi thì đi đi, dù sao tôi cũng sẽ không đi đâu."
"Vậy thì thôi." Bạn cùng phòng đành phải quay đầu lại, nhưng lại thấy Thanh Phong Liệt Tửu bọn họ vẫn chưa đi, vẫn luôn ngóng đợi ở dưới lầu, xung quanh còn có rất nhiều người đang hóng chuyện.
"Bọn họ vẫn chưa chịu đi, làm sao bây giờ, lát nữa mà thu hút cả quản lý ký túc xá đến thì ngại lắm."
"Chuyện này còn không dễ giải quyết sao?" Lưu Linh ‘sượt’ một cái đứng dậy, cầm lấy cái chậu dưới gầm bàn, đi đến phòng vệ sinh múc đầy nước, đi đến bên cửa sổ, không nói không rằng hắt thẳng ra ngoài.