Tội Nhân Vô Tội - Chương 31
Cập nhật lúc: 2024-10-17 22:18:41
Lượt xem: 43
31.
Sau khi xác nhận Trần Cảnh Diệu ngồi dưới khán đài, An Đồng không còn lo lắng gì nữa.
Cô đi về phía đàn dương cầm, ngồi xuống rồi lướt nhẹ ngón tay lên phím đàn, bắt đầu buổi biểu diễn đêm nay.
Ngày An Đồng hát bài hát đầu tiên trong một cuộc thi âm nhạc thiếu nhi, đã có vị giám khảo từng tiên đoán sau này cô nhất định sẽ là một viên ngọc quý giá trên bầu trời âm nhạc.
Hai mươi năm sau, cô đúng là đã làm được.
Giai điệu du dương uyển chuyển tuôn ra từ đầu ngón tay An Đồng, cô tập trung biểu diễn bản nhạc và bắt đầu cất tiếng hát.
Thời điểm tiếng đàn vang lên, trong hội trường thỉnh thoảng vẫn còn vài tiếng thì thầm nho nhỏ, nhưng sau khi An Đồng cất giọng lên, nơi nơi đều im bặt. Chất giọng thanh tao khuấy đảo thần kinh mỗi vị khán giả, dù bọn họ có am hiểu về âm nhạc hay không, giờ phút này tất cả đều phải rung động trước màn trình diễn ngoạn mục này.
Ngay cả tần Dạ Hoài luôn chướng mắt vì An Đồng cứ lẽo đẽo đeo bám mình cũng không khỏi sửng sốt.
Tiếng hát này chỉ nên xuất hiện trên thiên đường.
Người duy nhất lạc lõng trong thính phòng này có lẽ là Tô Nghiên đang ngồi trên hàng ghế đầu tiên. Cô ta nhìn Tần Dạ Hoài bị tiếng hát của An Đồng hấp dẫn mà vô thức siết chặt váy áo.
Ba ngày trước, sau khi biết tin Tần Dạ Hoài và An Đồng đã hủy bỏ hôn ước, cô ta vui vẻ hào hứng rất lâu, hôm nay còn đặc biệt chọn một bộ lễ phục gợi cảm với ý đồ để bản thân tỏa sáng trước mắt Tần Dạ Hoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-nhan-vo-toi/chuong-31.html.]
Thế nhưng từ lúc bước vào hội trường đến giờ, Tần Dạ Hoài cùng lắm chỉ gật đầu với cô ta một cái xem như chào hỏi rồi không trao đổi thêm cử chỉ nào nữa, thậm chí còn không thèm liếc mắt lấy một cái. Mà lúc này hắn lại còn chăm chú xem An Đồng biểu diễn!
Rõ ràng bây giờ giữa bọn họ không còn hôn ước gì nữa, vì sao An Đồng vẫn có thể dễ dàng cướp đi sự chú ý của Tần Dạ Hoài!
Tất cả mọi người ở Hoa Thành đều cho rằng Tần Dạ Hoài không có tình cảm gì với An Đồng, ngược lại còn đối xử với cô ta khá đặc biệt. Nhưng chỉ có một mình Tô Nghiên biết rõ, những lần Tần Dạ Hoài tiếp cận cô ta đều là những dịp An Đồng có mặt ở gần đó. Sự thân cận kia dường như chỉ là hành động cố ý để An Đồng chứng kiến, mỗi lần như vậy Tần Dạ Hoài đều lơ đãng quan sát phản ứng của An Đồng.
Hoặc cả hai đều không hề nhận ra, Tần Dạ Hoài đã sớm có tình cảm khác lạ dành cho An Đồng.
Chuyện may mắn là hai người đó đã hủy hôn, cũng đồng nghĩa với việc cô ta đã tiến gần thêm một bước đến vị trí Tần phu nhân.
Tô Nghiên nắm chặt quyền, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay. Cô ta sẽ không để An Đồng cướp đi thứ vốn nên thuộc về mình!
Chỉ trong một tiếng đồng hồ ngắn ngủi, An Đồng đã biểu diễn không dưới năm loại nhạc cụ.
Cô đứng trên sân khấu biểu diễn hăng say, khán giả ngồi bên dưới cũng hăng say thưởng thức. Đến tác phẩm cuối cùng, cô thay một bộ váy ngắn bằng vải sa màu đen, dùng tiếng đàn violin du dương kết thúc buổi hòa nhạc.
Biểu diễn hạ màn, An Đồng cúi chào thật sâu, dưới khán đài nhanh chóng nổ ra từng tràng pháo tay liên miên không dứt. Nhiều khán giả vẫn còn nuối tiếc chưa tận hứng, nhưng buổi hòa nhạc đã kết thúc rồi, bọn họ không thể không đứng lên chuẩn bị rời khỏi thính phòng.
Giang Đình Viễn ngồi chính giữa hàng ghế đầu tiên nhấc bó hoa mình đã chuẩn bị từ sớm, mỉm cười nhìn Tần Dạ Hoài hỏi: "Đi thôi, Dạ Hoài, chúng ta cùng đi tặng hoa cho vị hôn thê của anh đi. À không, bây giờ nên gọi là cựu hôn thê mới phải."
Liên quan đến chuyện giữa An Đồng và Tần Dạ Hoài, Giang Đình Viễn với tư cách là bạn chung trước sau luôn dùng tâm thái xem chuyện vui để nhìn bọn họ. Chỉ là hắn ta vẫn không ngờ được, vở kịch hay kéo dài nhiều năm thế mà lại kết thúc chóng vánh như vậy sao?
Không được đâu.