Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ - Chương 54
Cập nhật lúc: 2024-12-04 11:31:40
Lượt xem: 0
Cảm giác được ánh mắt đang dừng trên người mình đã hướng chỗ khác, Tiểu Dương lúc này mới thở ra một hơi, không ai biết hai bàn tay dưới tay áo của cô ta đã sớm ướt đẫm mồ hôi.
“Khụ, mọi người nghe tôi nói một chút, nếu có ai nhìn thấy Trương Viễn đánh nhau với anh hai của nó, xin hãy đứng ra làm chứng, tôi sẽ lấy hai bát bột ngô để cảm ơn.”
Lời này vừa nói ra, trong đám người có người ngồi không yên. “Tôi, dì hai, tôi nhìn thấy Tiểu Viễn đánh Tiểu Vũ còn đá mấy cái lận!”
Có một người đi ra, sau đó lại có mấy người đứng ra chỉ chỗ sai, không chỉ như vậy, còn có một cái mười bảy, mười tám tuổi chỉ tay vào Hứa Khả Nhân đang chậm rãi từ trong phòng bước ra sân, cao giọng nói.
“Tôi còn nhìn thấy vợ của Tiểu Vũ bị cô ấy đánh rất đau!”
“Xôn xao!”
Mọi người đang vây quanh ở cửa đều nhìn Hứa Khả Nhân, bước chân của cô khựng lại, cũng không phải vì ánh mắt của những người này dọa sợ, mà là vì giọng nói của cô gái kia đã xuyên thủng màng nhĩ của cô.
Xoa xoa lỗ tai, Hứa Khả Nhân trong lòng thầm mắng, giọng của cô gái nhỏ này sao lại chói tai như vậy, cô ta có thành kiến gì với cô à, cô giống như không có đắc tội với người này đi!
“Vợ à, em không sao chứ!”
Thấy Hứa Khả Nhân đột nhiên đứng yên, Trương Viễn sợ cô bị trận chiến trước cửa làm cho hoảng sợ, liền vội vàng chạy tới quan tâm hỏi han cô. Hứa Khả Nhân thấy vậy mỉm cười với anh, ý bảo anh an tâm đừng nóng nảy, cô không sao.
Nhưng cô vẫn phải chào hỏi cô gái nhỏ đã đem cô lôi vào, kẻo lại bị người ta nói cô không hiểu chuyện.
Vì vậy, cô khẽ mỉm cười nhìn cô gái đó, “Cô gái nhỏ, tôi đã đánh cô sao?” Câu hỏi đột ngột khiến những người đang xem náo nhiệt đều ngẩn người.
Đây là hành động gì vậy? Sự tình phát triển không phải là hai người đối chất với nhau và một người kiên quyết phủ nhận nó sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-mang-theo-man-cap-vat-tu-xuyen-ve-qua-khu/chuong-54.html.]
Trong lòng không ít người có suy nghĩ như vậy, ngay cả cô gái chỉ ra Hứa Khả Nhân đánh người khác cũng ngẩn cả người, theo bản năng liền hướng mắt nhìn về phía sau bà Đại Lưu, hướng đó cũng vừa vặn là vị trí của Tiểu Dương đang đứng.
Nguyệt
Hứa Khả Nhân cùng Trương Viễn ngay lập tức liền tập trung vào mục tiêu, mà người chú ý đến cô gái nhỏ đó đâu chỉ có mình Hứa Khả Nhân và Trương Viễn.
Cảnh tượng vừa rồi được rất nhiều người nhìn thấy, cũng không thiếu người thông minh, lập tức nghĩ ra sự thật của vụ việc.
Hóa ra có một người lập ra kế hoạch đằng sau sự việc này! Nhất thời ánh mắt nhìn về phía Tiểu Dương liền không giống nhau. Đều là chị em dâu, cần gì phải làm khó coi như vậy!
Tiểu Dương bị nhiều người nhìn với ánh mắt thăm dò như vậy, trong lòng cô ta hận người đã làm cô ta dính vào chuyện này, có chút chuyện nhỏ như vậy cũng làm không tốt.
Mà càng hận hơn nữa chính là Hứa Khả Nhân, nếu không phải vì cô thì chuyện hôm nay đã không xảy ra.
Trong mắt cô ta tràn ngập ý hận, nhưng hiện tại cô ta cũng không thể làm gì, vì để mọi người bớt nghi ngờ, đành phải giả vờ cái gì cũng không biết, tiếp tục cúi đầu giả bộ như là một con chim cút.
Chỉ có thể nắm chặt bàn tay ở phía dưới tay áo mới có thể biểu hiện ra sự tức giận của cô ta!
Không thể nghĩ tới, bên cạnh cô ta đang có hai người, bọn họ đã nhìn thấy hết những động tác của cô ta, bắt đầu đối với cô ta cũng có chút đề phòng.
Cô bé đó chính là Trương Yến, thấy Tiểu Dương cứ cúi đầu không thèm nhìn mình, mà mọi người vẫn đang chờ cô ta trả lời, cô ta đành phải nói ra sự thật.
“Không, chị không có đánh tôi.” Trương Yến cảm thấy uỷ khuất, nghe vậy Hứa Khả Nhân, lại tươi cười, sau đó hỏi, “Tôi đào mộ tổ tiên nhà cô sao?”
“Chị, chị nói bậy!” Trương Yến tức giận trừng mắt nhìn Hứa Khả Nhân.
Nụ cười trên mặt Hứa Khả Nhân đột nhiên biến mất, vẻ mặt nghiêm túc, “Tôi không đánh cô, cũng không đào mộ tổ tiên nhà cô, cô gái nhỏ à, cô muốn gì ở tôi đây!”