Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh - Chương 93
Cập nhật lúc: 2025-03-25 00:36:54
Lượt xem: 4
Vừa định thò đầu ra nhìn kỹ, người đàn ông đã lập tức đóng cửa xe lại. Ngay sau đó vang lên một đợt tiếng chìa khóa vặn vẹo khóa cửa.
Thích Mê bị bỏ lại một mình trong xe.
"Các người, mang hai tên đàn ông này qua bên kia, nhớ rửa ráy sạch sẽ xong thì cho vào trong nồi, con mẹ nó đừng có lại xuất hiện thứ đồ vật gì không thể ăn nữa!"
“Vâng!”
Đưa mắt nhìn hai cái "đồ ăn" rẽ vào phía sau tòa biệt thự, ánh mắt người đàn ông rơi lại trên thùng xe, cười vài tiếng: "Đi thôi, để tôi tự mình đưa cô qua.”
Nói xong, anh ta đuổi đi con quái vật lái xe lúc trước, tự mình cưỡi lên, mang theo Thích Mê lắc lư chạy vào sâu trong khu biệt thự.
Lãng Dữ nhìn thoáng qua, bọn họ bị bảy tám con quái vật vây quanh, lôi đi về phía trước.
Tiếng hét của Kiều Dã vang lên bên tai.
“Đừng! Đừng ăn tôi!" Sắc mặt Kiều Dã cũng trở nên trắng bệch, vừa xoay người muốn chạy đã bị đám quái vật chặn lại. Vừa rồi khi người đàn ông nói câu đó cậu ta đã nghe được rõ ràng, rửa sạch sẽ bọn họ sau đó cho vào trong nồi! Hai người bọn họ sắp bị ăn thịt rồi!
Hiện tại bốn phía không có ánh sáng, kỹ năng điều khiển bóng của cậu ta căn bản không thể nào phát huy được tác dụng, chỉ có thể cầu xin sự giúp đỡ của Lãng Dữ ở bên cạnh.
Kiều Dã nắm lấytaycậu: "Chúng ta sắp bị ăn mất rồi, cậu mau nghĩ biện pháp đi!”
"... " Lãng Dữ quét mắt nhìn cậu ta, lạnh lùng rút tay ra.
Mấy con quái vật thấy cậu ta sợ hãi thành dạng này, nhao nhao cười ra tiếng: "Đừng sợ, chỉ cần nhắm hai mắt lại, bọn tao sẽ biến các người thành những món ăn tươi ngon..."
Nguyệt
"Chẹp... ta đã nghĩ ra rồi, anh chàng này mang đi làm thịt nướng, còn cậu ta thì đem đi hấp, không thể nào tốt hơn được."
Mắt thấy sắp đi vào khu biệt thự, Kiều Dã sợ tới mức sắc mặt trắng như tờ giấy, nhưng vẫn bị mấy con quái vật nắm chặt cánh tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-mang-theo-dam-nhai-con-o-nha-tre-di-cau-sinh/chuong-93.html.]
Cậu ta giãy giụa điên cuồng, bốn năm con quái vật tất cả đều cùng ra trận khống chế nắm lấy tay chân, giống như nâng con mồi lên trên cao.
“Con mẹ nó! Tôi đã sớmnói biện pháp nàykhông được! Hiện tại thì tốt rồi! Chúng ta lập tức sẽ bị đem đi ăn thịt!" Kiều Dã kích động, chửi ầm lên, "Con mẹ nó! Đây chính là biện pháp câu cá mà các người nói sao. Hiện tại đổi thành chúng ta đều là cá! Cậu đừng có mà giống như đầu gỗ như vậy, mau nghĩ ra biện pháp đi!”
Bỗng nhiên, anh ta vừa nhanh trí nghĩ tới cái gì, lại lập tức la lên: "Đúng rồi, tôi có thể dẫn các người đi tìm rất nhiều đồ ăn, chỉ cần các người thả tôi ra, tôi biết còn có rất nhiều con người có thể cho các người ăn!"
Lãng Dữ ngước mắt lên, khuôn mặt lạnh đi vài phần.
Kiều Dã không ngừng giãy giụa, cầu người không bằng cầu mình, còn đang cố gắng vì mạng sống của chính mình mà đưa ra biện pháp: "Tôi biết ở trên một chiếc xe buýt, có rất nhiều trẻ con!”
Đám quái vật hai mặt nhìn nhau, nhất thời không quyết định được chủ ý.
Sau khi chỉ số IQ bị thoái hóa, bọn chúng giống như không có năng lực suy nghĩ, cũng chỉ biết đi săn con mồi và phục tùng cấp trên.
Thấy đám quái vật sững sờ tại chỗ, Kiều Dã càng cảm thấy có hi vọng, lập tức thề son sắt cam đoan: "Thật sự, chiếc xe buýt kia đang ở bên ngoài thành phố! Tôi có thể dẫn đường cho các người, chỗ đó tất cả đều là đám trẻ con thơm ngon! Nếu các người không tin lời tôi nói, tôi có thể mang theo các người tới đó.”
Lãng Dữ nhẹ nhàng chậc lưỡi, khẽ ngẩng đầu: "Anh thật sự nghiêm túc?”
“Lúc tôi đi ngang qua đó đã chính tai nghe thấy, bên trong có rất nhiều tiếng trẻ con nói chuyện!" Kiều Dã còn tưởng rằng Lãng Dữ hỏi chính là chuyện này là thật hay giả, vội vàng trả lời lại cậu.
Không biết có phải Lãng Dữ chỉ đơn thuần là nhìn không quen hành vi không biết xấu hổ này của anh ta hay không, vừa nghe anh ta nói như vậy, biểu cảm càng thêm u ám.
"Quy Trần, ra --" Cậu lạnh lùng khẽ gọi một tiếng, trong nháy mắt, một cây quạt nhỏ màu đen lập tức xuất hiện ở trong tay cậu.
Cái quạt nhỏ này so với loại quạt xếp bình thường thì nhỏ hơn một chút, nhìn qua có vẻ nhẹ nhàng linh hoạt hơn. Toàn thân cây quạt màu đen, viền ngoài cây quạt đỏ như máu, chính giữa mặt quạt có in hình chim loan giương cánh bay cao.
Xương quạt được chế tạo bằng xương thật, có thể thấy được là năm cái xương ngón tay rõ ràng, trong bóng tối mơ hồ nổi lên ánh sáng màu xanh đậm.
Tay Lãng Dữ vốn đã trắng nõn, lúc cầm cây quạt nhỏ màu đen này lên, màu đen và trắng va chạm với nhau, càng có vẻ đẹp thuần khiết không dính khói lửa.