Lời đầy ẩn ý của khiến trái tim đập loạn xạ. Anh ở bên mãi mãi ?
gia đình thì ?
Mặc dù con gái, nhưng chắc là ly hôn , con gái ở với , cắm sừng thì ?
Suy nghĩ khiến chút kích động, đúng, nhất định là như .
Mặc dù suy nghĩ tử tế cho lắm, nhưng thật sự vô cùng hy vọng đồng chí Tiêu già cắm sừng.
Con gái ở với , nên cuộc gọi của và con gái vẻ xa cách. Không con ruột thì đương nhiên thể thiết .
Tiêu Thế Thu đánh c.h.ế.t cũng thể ngờ , rõ ràng gì cả, mà tự tưởng tượng một vở kịch ly hôn đầy ân oán tình thù của cặp vợ chồng hào môn .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Không từ lúc nào, chúng đến nhà hàng. Ở đây, bước thể thấy các loại hải sản tươi sống trong bể cá.
Trong bể cá những con tôm hùm lớn sặc sỡ, những con cá hình thù kỳ lạ nhưng màu sắc mắt, các loại động vật vỏ đủ màu. cảm giác như đang tham quan thủy cung .
Tiêu Thế Thu thấy cứ mãi mà ăn gì, bèn : “Em định cứ ngắm chúng mãi, là ăn chúng đây?”
“Anh gọi món , em chứng khó chọn, cá như mà cũng ăn mất, tiếc.”
“Vậy chúng thử xem cá ngon hơn .” Anh nhanh chóng gọi món xong, chúng nhân viên phục vụ dẫn phòng riêng.
Anh dường như cảm nhận tâm trạng hơn, “Nghĩ điều gì ? Em trông vẻ vui vẻ nhỉ.”
“ ,” thuận theo lời , “Có trò vui, đồ ăn ngon, lát nữa còn mua vòng cổ cho em nữa, ai mà chẳng vui.”
Anh nắm lấy tay , sâu mắt đầy tình cảm. mắt , to, sáng, lông mi dài, trông hệt như mắt búp bê .
Từ nhỏ bảo rằng mắt như , nhất định chăm sóc thật .
Những đứa trẻ khác trong lớp lượt cận thị, còn mắt sự canh chừng nghiêm ngặt của vẫn luôn giữ thị lực .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-me-ke-cua-nguoi-yeu-cu/chuong-33.html.]
Kỳ nghỉ hè năm cấp ba, học theo khác đeo kính áp tròng màu, kết quả mắng một trận té tát. bao giờ thấy bà giận như , bà dọa sợ đến mức từ bỏ ý định đeo kính áp tròng màu từ đó.
“Anh cứ chằm chằm em như , là thấy mắt em ?” khoa trương nháy mắt đưa tình với .
“Haha, đúng , mắt em là đôi mắt nhất và trong sáng nhất mà từng thấy.” Anh hề keo kiệt lời khen.
Sự nặng nề thoáng qua lúc nãy dường như cứ thế trôi , cả hai chúng đều nhắc cuộc điện thoại đó nữa.
Sau bữa trưa, tài xế Tiểu Tống đưa chúng đến trung tâm mua sắm quốc tế thành phố N, quầy Cartier ngay tầng một.
Cô nhân viên ở quầy nhiệt tình tiếp đón chúng , liên tục giới thiệu các mẫu vòng cổ khác cho .
Anh thấy thử vài mẫu mà vẫn chọn , bèn nhịn với : “Hay là em cứ mua hết những cái em thấy , mỗi ngày đeo một kiểu trùng lặp, ?”
Những cô gái khác lẽ lời sẽ chẳng sức phản kháng, nhưng cảm thấy khó chịu, thậm chí còn chút giận dỗi vô lý, “Anh thấy việc chọn vòng cổ với em lãng phí thời gian ?”
Anh nhíu mày, “Haiz, đúng là ngang ngược mà. Được , em thích chọn bao lâu cũng sẽ ở bên em, ngoài vòng cổ , món trang sức nào khác em thích thì cứ lấy luôn, đồ ở đây đắt , em cần tiết kiệm tiền cho .”
Lời khiến mắt cô nhân viên ở quầy sáng rực. Cô với ánh mắt ngưỡng mộ, ghen tị, và cả một chút khinh thường khó nhận .
Cuối cùng chọn một sợi dây chuyền thiết kế tối giản, là vàng hồng ấm áp, ở giữa chỉ một viên kim cương hình hoa tròn trịa.
“Em lấy cái , bây giờ em đeo luôn.” đưa vòng cổ cho , giúp đeo hỏi: “Em còn thích món nào khác ? Hoa tai? Vòng tay? Chọn thêm vài món nữa nhé?”
chú ý thấy duy nhất nhắc đến nhẫn, trong lòng hiểu cảm thấy buồn bã.
--- Chương 30 Anh đang theo dõi em
Cô nhân viên lớn tuổi hơn , càng nhiệt tình hơn mà bắt đầu giới thiệu những món trang sức khác cho .
“Mẫu hoa tai là hàng mới của năm nay, phát hành giới hạn, đeo ngoài dễ trùng với khác. Chiếc vòng tay và hoa tai là một bộ, cô gái xinh như đeo lên chắc chắn sẽ hợp.” Cô hết lời ca ngợi , mang giá trị cảm xúc đúng lúc.
“Đẹp đấy, gói cả hai cái .” Chưa đợi phản ứng, quyết định. Cô nhân viên lập tức sang một bên đóng gói đồ.