Đồng Kiến Tự: "???"
Sao  đột nhiên đóng cửa? Anh  xổm xuống, cách lớp kính  với cô bé: "Thiên,   đóng cửa thế?"
 
Cô bé ngay lập tức dùng tay cách lớp kính che mặt  .
Cảm thấy  con gái chê bai, Ảnh đế Đồng nhận  vấn đề  nghiêm trọng. Anh đưa tay kéo cửa bếp.
 
Cánh cửa  chỉ đóng  chứ  khóa, chỉ cần kéo nhẹ là mở .
Anh kéo từ bên trong, cô bé đẩy từ bên ngoài.
"A a a a a!" Cô bé giữ cửa  cho  , dùng hết sức bình sinh  thể thấy rõ bằng mắt thường.
 
Hai cha con mắt lớn trừng mắt nhỏ, giằng co cho đến khi cô quản lý Phượng Dự bước  nhà.
Hôm nay cô quản lý cũng xách túi lớn túi nhỏ, phần lớn là đồ dùng cho đứa bé.
 
Cô thấy lạ lùng  hai : "Hai  đang  gì , chơi trò chơi ?"
Cuối cùng, chính cô quản lý  thấy chiếc TV đang tạm dừng ở phòng khách mới hiểu  chuyện gì đang xảy .
 
Đồng Kiến Tự dở  dở ,  ngờ  ngày    con gái chê bai chỉ vì diễn xuất quá .
"Thiên, những thứ đó đều là diễn  thôi, là giả mà, con  ?"
"Biết ạ." Cô bé gật đầu.
 
Mặc dù miệng  , nhưng khi ăn cơm, cô bé  bê bát của   ở vị trí xa Đồng Kiến Tự nhất.
Tất nhiên họ  ăn đồ Đồng Kiến Tự nấu, mà là đồ đặt từ các nhà hàng cao cấp xung quanh. Chỉ cần Đồng Kiến Tự ở nhà, trợ lý sẽ đặt bữa và mang đến tận nơi.
Gần đây vì chuyện của Thiên,  quản lý đến chăm sóc, cả ba cùng ăn cơm.
 
Hành động Thiên cứ nép s/át cô quản lý,  chịu đến gần Đồng Kiến Tự, khiến hai  lớn  bàn một    nổi, một    ngừng.
"Hự." Ảnh đế Đồng đột nhiên đặt đũa xuống, ôm ng/ực, vẻ như đột ngột khó chịu trong .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-84-2.html.]
 
Quả  hổ danh Ảnh đế, diễn y như thật,  chỉ cô bé nghi ngờ  , mà ngay cả  quản lý cũng hỏi: "Sao thế, em thấy  khỏe chỗ nào ?"
Ảnh đế Đồng cau chặt mày lắc đầu,  khổ: "Con gái ghét bố, tim bố  đau."
Cô quản lý lập tức liếc mắt trắng dã.
 
Còn Thiên  vẻ mặt đau khổ của ,   thấy  buồn bã hỏi: "Không    là sẽ  thích bố ?"
Cảm thấy c/ắn rứt lương tâm, cô bé dùng chiếc thìa nhỏ của  múc hai hạt đậu xanh, chống tay  bàn tiến  gần, bỏ  bát Đồng Kiến Tự.
 
Ảnh đế Đồng buông tay khỏi ng/ực: "Cảm ơn con, bố thấy khỏe hơn nhiều ."
Để  l..m t.ì.n.h hình tiếp tục tồi tệ hơn, Đồng Kiến Tự đích  thoát khỏi bộ phim truyền hình mà Thiên đang xem. Anh bế cô bé lên tầng ba, tìm một bộ phim điện ảnh  đóng để xem trong khu vực xem phim nhỏ trong phòng ngủ.
 
Đó là một bộ phim kiếm hiệp, Đồng Kiến Tự đóng vai một hiệp khách phong lưu,  gò bó, kiếm  rời , quạt  rời tay.
Bộ phim   cảnh  và tông màu  , đạo diễn đặc biệt giỏi  diễn viên nam. Bộ phim    hâm mộ gọi là đỉnh cao nhan sắc của Đồng Kiến Tự.
 
Áo trắng múa kiếm trong rừng trúc xanh, xuất hiện giữa đám đông phiêu dật như tiên, tóc rối nửa  dính m/áu nhưng vẫn mỉm  với chiếc quạt... Bất cứ ai xem cũng  thốt lên " như tranh vẽ".
 
Các cảnh võ thuật của bộ phim  đặc biệt xuất sắc. Những thứ khác  thể  hiểu, nhưng xem cảnh bay qua bay  đ/ánh  như thế  khiến cô bé dễ  k/ích động.
Lần , Đồng Kiến Tự  ngay bên cạnh xem cùng cô bé.
Vì thế, cứ xem màn hình TV một lúc, Thiên   liếc   một cái.
 
Giữa cảnh chiến đấu  mắt và đầy cảm xúc, Thiên   ghế sofa nhảy cẫng lên, vung vẩy một chiếc gậy phép thuật.
Đây là một trong những món đồ chơi cô quản lý mua cho cô bé. Vì hình dạng cánh bướm ở đầu  thích hợp để  vợt đập, nên nó  Thiên ưa chuộng,  thể dùng để xua đuổi quả cầu ánh sáng màu xanh lam lấp lánh xung quanh cô bé.
 
"Nào, cho bố mượn cây gậy phép thuật của con một chút."
Đồng Kiến Tự cầm cây gậy phép thuật,   màn hình múa một đường kiếm hoa, giống hệt vị hiệp khách lãng tử trong phim.