Giận dữ là thế, nhưng tiểu nam hài chợt nhớ đến hai ngày bầu bạn cùng  , tức khắc cảm thấy lương tâm bất an, mới bước  hai bước   về, đỡ nàng dậy.
Thiên “huhu”  rống: “Ta  về nhà,   về nhà.”
Nàng   ở  đây nữa.
Dáng vẻ nàng quá đỗi đáng thương, Cù Lăng Ngọc quên luôn nỗi tức giận  lừ/a g/ạt ban nãy, do dự giây lát,  cõng Thiên lên.
“Ngươi đừng ,  sẽ đưa ngươi về.”
 
Hắn liên tưởng đến lời     đó, đoán rằng Ma Tôn  chắc chắn  yêu thương  , e rằng còn    h/ãm h/ại nàng, nên nàng mới  bỏ trốn.  nàng   về nhà, nhà nàng chẳng  là Ma Cung ư? Hắn    đưa nàng về Ma Cung an ,  tìm  cứu nàng đây?
“Thiếu Chủ? Thiếu Chủ mau  !”
“Thiếu Chủ, cùng chúng  trở về nhé, sẽ  bắt  uống th/uốc nữa !”
“Thiếu Chủ đói  ư, chúng  mang nhiều đồ ăn ngon lắm, mau  ăn !”
Khi khu vực Lưu Sa khoanh vùng càng lúc càng thu hẹp, những tiếng gọi kỳ quái càng lúc càng ồn ào.
 
Thiên  đ/ánh thức, tỉnh dậy thấy  vẫn đang  lưng vị ca ca nhận đại bên đường,     cõng nàng  bao lâu, trán đầy mồ hôi.
“Những tiếng  là gọi ngươi ư? Ngươi    theo họ ?” Tiểu nam hài  vật lộn suốt quãng đường,     đúng  sai, giờ rầu rĩ hỏi.
“Ta   về.” Thiên thút thít .
 trong vòng vây , bọn họ chẳng khác gì hai con côn trùng nhỏ,  nơi nào  thể trốn. editor: bemeobosua. Một lát , Lưu Sa là  đầu tiên  thấy Thiếu Chủ mất tích mấy ngày, nàng dựa  bức tường chất đầy tạp vật, khuôn mặt nhỏ bé trắng bệch, tay vẫn ôm Thập Phương Sơn Họa Quyển.
 
Thiên  đưa về Ma Cung,  rót cho một bát lớn t/huốc kỳ quái,  khi  chăm sóc  , Lưu Sa đưa nàng đến tẩm cung Ma Tôn,  canh giữ chặt bên ngoài, quyết  để nàng chạy lung tung nữa.
Mọi  rời , Thiên  một  bên giường, kéo Thập Phương Sơn Họa Quyển , khẽ   bức tranh: “Không  ,  .”
Cù Lăng Ngọc bước  từ trong Thập Phương Sơn Họa Quyển, ngẩng đầu  thấy tẩm điện Ma Tôn xa hoa qu/ỷ dị , lông tóc   gần như dựng hết lên.
Sở dĩ  đột nhiên  ở trại đ/ịch, là vì tình thế nguy cấp lúc đó, Thiên sợ     phát hiện sẽ  bắt, nên  giấu   Thập Phương Sơn Họa Quyển. Thế giới trong bức họa   Ma Tôn phong ấn mất hơn nửa, chỉ còn một mảnh nhỏ dùng để học tập, nhưng giấu một Cù Lăng Ngọc thì dư dả.
 
Tinh thần  hồi phục đôi chút, Thiên dẫn vị ca ca “rơi”   tham quan.
Đến bên hồ nước, Thiên : “Đây là nơi cha  tắm.”
Cù Lăng Ngọc kính sợ  hồ nước , như thể Ma Tôn sẽ chui  khỏi nước bất cứ lúc nào, bèn tránh  xa mà .
“Đây là quần áo của cha .” Thiên lật áo Ma Tôn, từ bên trong lấy  một chiếc hộp đồ ăn: “Ta giấu đồ ăn trong .”
“Cho ngươi ăn.”
Hoài Uông trở về Ma Giới sớm hơn dự kiến. Vì chuyến    thuận lợi, tâm trạng   chút tệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-79-3.html.]
 
Ở biên giới Ma Giới,  chợt    chặn . Lăng Vũ Tiên Quân – đối thủ cũ của  – cô  một , kiếm chỉ thẳng  .
“Ma Tôn, trả con  !”
“Con ngươi lạc mất, liên quan gì đến bổn Tôn.”
“Ngọc bội tùy  của Lăng Ngọc rơi ở biên giới Ma Giới,  đó còn  Ma khí, nhất định   Ma tộc bắt !”
Lăng Vũ Tiên Quân trừng mắt  ,  hề lùi bước.
 
“Bổn Tôn  thèm  tay với một tiểu nhi lông vàng, nhưng nếu ngươi  tin cũng chẳng . Đợi bổn Tôn g/iết ngươi, ngươi tự xuống Hoàng Tuyền mà hỏi  ai thấy con ngươi !”
Khoảnh khắc , nhớ đến đứa trẻ trong Ma Cung đang dần mất hết sinh khí, s/át tâm của Hoài Uông bành trướng  từng thấy.
Chuyến    cần tìm  thấy,  vô cớ đ/ánh  với  , còn vì  cản trở mà chẳng  kết quả gì, Hoài Uông mặt mày âm trầm. editor: bemeobosua. Vị Ma Tôn tâm trạng    trở về cung, ngay cả mây đen phía  Ma Cung cũng  vẻ dày đặc và á/p b/ức hơn.
 
Hắn  hết  Lưu Sa cẩn thận bẩm báo chuyện Thiếu Chủ bỏ  mấy ngày , hừ lạnh một tiếng   về tẩm cung .
Vừa đến cửa tẩm cung, Hoài Uông  thấy Thiên dường như đang  chuyện với ai đó bên trong.
“Cha  hai ngày nữa sẽ về , ngươi nhất định  trốn cho kỹ,  thì  sẽ ă/n th/ịt ngươi!”
KÉTTT—
 
Cánh cửa lớn  đẩy tung, thấp thoáng  tiếng kinh hô khe khẽ, một trận hoảng loạn vang lên.
Hoài Uông mặt  cảm xúc bước  cửa, thấy đứa trẻ  bên bàn, mắt đảo tròn, vẻ mặt chột  nhưng cố sức che giấu. Ánh mắt lướt qua đồ ăn  bàn, Hoài Uông nhướng mày.
“Lại giấu thứ gì  điện  nữa?”
“Không  ạ,   gì cả.” Thiên lắc đầu như cái trống bỏi.
“Ta  từng  với ngươi, đừng mang đồ b/ậy b/ạ  tẩm điện  chơi ư?”
 
Hoài Uông mặc kệ sự giãy dụa của Thiên, cầm Thập Phương Sơn Họa Quyển  lưng nàng mà lắc mạnh một cái.
Lắc  một hài đồng.
Hắn  nghĩ nữ nhi  lẽ giấu con vật nhặt  nào đó, nhưng  ngờ nàng  giấu một .
Nhìn khuôn mặt tiểu nam hài giống với Lăng Vũ Tiên Quân, Hoài Uông im lặng. Hắn nhớ   nãy ở biên giới Ma Giới,    nhạo Lăng Vũ Tiên Quân, nhớ    cam đoan rằng đứa con trai xui xẻo  tuyệt đối   trong tay .